28/08/2019
🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹
Em đã đến như vị thần ánh sáng
Có phép màu xua màng tối trong anh
Cho sống lại tình yêu mộng ước lành
Sau gục ngã bởi đoạn trường ký ức
Em đã đến làm tan phiền tiềm thức
Cho niềm tin hồi nghị lực vương lên
Thấy cuộc đời còn ý nghĩa đáng nên
Vẫn còn nơi để ta trao hy vọng
Em đã đến với nụ cười ấm áp
Ánh mắt hiền giọng êm ái thân thương
Cho lòng anh cảm mến dạ vấn vương
Em đã thành một bến bờ hạnh phúc
Ngày xa em anh từng đêm ngồi thức
Đem tấm lòng mượn ngòi bút khắc ghi
Nhớ về em tim mãi gọi thầm thì
Trong mọi lúc nào mấy khi lơi chạnh
Ngày vắng em không còn ai bên cạnh
Để quan tâm và yêu mến dịu dàng
Cho tình anh niềm chất ngất chứa chang
Thật bình yên nổi hân hoan khôn tả
Ngày vắng em anh bên đời lạc ngã
Dòng người qua chạm xa lạ trong tim
Không yêu ai khác và chẳng kiếm tìm
Cõi tình anh chỉ mình em chiếm ngự
Ngày không em trời như đang giận dữ
Trút muôn ngàn cơn sầu giữa đêm hoang
Trái tim anh trong tuyệt vọng lỡ làng
Khi anh hiểu tình chân thành lạc mất
Ngày không em như tối đen trời đất
Chẳng ngày đêm đã vùi chết thời gian
Anh thành vô tình trong kiếp bẻ bàng
Thân lạc giữa nổi buồn tênh vô tận
Ngày không em đời không vui thương giận
Sống giật giờ ngơ ngẩn tựa hồn ma
Cứ chơi vơi khắp cõi giữa bôn ba
Không tìm ra một nơi hồn nương náo
Ngày không em tình yêu tan mộng ảo
Đường tuyệt vọng nhiều khổ não long đong
Ngày không em sự sống cũng bằng không
Sự tàn phá bởi tình yêu đã chết
Tình yêu ôi lòng mãi thương hoài tiếc
Giữa đang thu mà lộc biếc hoa khai
Cung hoàn vũ âu yếm dáng trang đài
Cho hạnh phúc trong nồng say bất tận
Tình yêu ôi lòng nôn nao buổi vắng
Tim thổn thức ngồi đêm trắng nhớ nhung
Mãi khát khao giây phút toại tương phùng
Để bên nhau thủy chung đừng xa cách
Tình yêu ôi để lòng đau tự trách
Để thu về tim đơn lạnh giá băng
Duyên lành trôi lạc về cõi vĩnh hằng
Để vô vọng cầu một lần gặp lại
Tình yêu ôi sao đổi thay ngan trái
Cho ngọt ngào và trả lại đắng cay
Hồn phai lạnh ôm lấy mộng nồng say
Để hư hao sau những ngày ngoảnh lại
Đã nhiều đốt cháy tàn phai
Nếu còn bi lụy đọa đày thân mang
Phụ lòng ân nghĩa hảo tâm
Hỏi lòng là đáng hay không nên tường
Đời người dang dở vô thường
Khóc cười mê đắm vui buồn hợp tan
Rửa phai một giấc mơ tràng
Lỗi làng một kiếp chẳng còn bao lâu.
Thuyền xa có bến yên rồi
Ta còn lạc cõi trùng khơi làm gì
Trời qua cơn bão biệt ly
Đến ngày nắng đẹp thầm thì độ thu
🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét