Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2020

GỐC TÂM HỒN

GỐC KHUẤT TÂM HỒN
25/08/2019

Khép mình trong gốc cô đơn
Âm thầm ai hiểu nổi buồn riêng mang
Để rồi phiền muộn lỡ làng
Buồn đeo tự chịu kêu than nghĩa gì
Cũng đâu thay đổi được chi
Tự dưng mà có hữu hi nhiệm màu
Cho cơn mộng mị chiêm bao
Biến thành hiện thực bước vào bên ta
Đứng lên bóng lặng bước ra
Rời nơi gục ngã đường xa mỏi mòn
Để nhìn trời đất nước non
Thiên nhiên ban tặng vẫn còn lả lơi
Mây bay chẳng đọa kín trời
Mưa tan gió lại muôn đời vi vu
Cuộc đời hết hạ rồi thu
Lòng người bấu lấy ngục tù mà chi
Trái tim còn đập thầm thì
Xin đừng vùi dập tội gì đa mang
Bao lâu gánh nặng trái ngan
Một mình lặng bước thênh thang lối vùi
Giam mình bóng tối không vui
Cô đơn mặc kẻ ngược xuôi lạc tình
Lạ xa hoang sợ niềm tin
Chỉ vì bi lụy lòng mình lất lay
Chấp tâm nào đáng nào hay
Kiếp người nhanh vọi đắng cay tiếc ngùi
Rơi vào trạng thái bước lùi
Cố lên cơ hội an vui mở lòng

Đừng giam mình chốn tối tâm
Ưu tư trầm cảm bệnh thầm khổ đau
Bước ra nhìn ngắm trời cao
Thả trôi phiền muộn tan vào mênh mông
Mây bay một thoáng phiêu bồng 
Giấc mơ trắng xóa bên dòng phai phôi

Thầm mong đang lúc chơi vơi 
Có người con gái đến cười làm duyên
Bởi do tiền kiếp nợ nguyền 
Gặp nhau để trọn mãn thuyền trăm năm 
Cho đường về chẳng âm thầm 
Say niềm hạnh phúc ngập tràn an vui
Cho đời không phải lẻ loi
Hòa minh trời đất vẹn lời thủy chung. 

TQN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét