15/03/2020
Tháng ngày nhòa nhạt làm sao
Nhiều khi bất chợt nghẹn ngào tâm tư
Nhớ chi mệt mỏi rã nhừ
Chân đi mà xác thể như không hồn
Niềm đau ký ức vùi chôn
Cô đơn bất chợt dập dồn bão giông
Xa xôi ngày tháng mòn trông
Chất người cũng đã ấm nồng duyên ai
Cũng đành chấp nhận lãng phai
Cầu mong phương đấy cho ai an lành
Vui đời hạnh phúc Yến Oanh
Dầu ta bất chợt một mình xót thương
TQN
*****†****************
BỖNG DƯNG(Bài xướng)
Bỗng dưng tình hết ngọt ngào
Thẫn thờ thất vọng vì sao hỡi người?
Cô phòng lạnh lẽo lệ rơi
Đêm khuya thức giấc nhìn trời ngẩn ngơ
Bỗng dưng ta thích làm thơ
Con tim thổn thức, đợi chờ canh thâu
Năm năm ôm mối tình đầu
Lương duyên không đặng mưa ngâu thất thường
Bỗng dưng sợi nhớ còn vương
Ôm hoài ký ức, má hường xanh xao
Đường xưa lối cũ ngày nào
Đêm về ghì chặt thầm trao nụ hồng
Bỗng dưng từ chối bảo không?
Đất trời đảo lộn, tim hồng nát tan
Sao anh lại nỡ phũ phàng
Nỗi sầu em gánh hoang mang trong lòng
Bỗng dưng vướng rối bòng bong
Niềm tin đã mất long đong suốt đời
Héo tàn tình đó tả tơi
Buồng tim khép lại, rã rời hồn đau.
(Thơ: Đoàn Văn Tiếp - Ngày: 15/03/2020)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét