Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2020

ĐOẠN TRƯỜNG CAY ĐẮNG

ĐOẠN TRƯỜNG CAY ĐẮNG
03/09/2019

Thuở vô tư mặc trời xanh mây trắng
Cũng chả buồn khi mưa nắng đổi thay
Chả biết chi nổi cô đơn với đêm dài
Đời bình yên bên chuỗi ngày thơ ấy

Chợt một ngày khát khao nào bừng dậy
Cơn sóng tình đã xô đẩy bờ duyên
Làm dâng lên một cảm xúc ngửa nghiên
Mơ ôm lấy một bóng hồng diễm tuyệt

Ngày xuân mộng đang tìm nơi bất diệt
Lòng thủy chung còn mãi miết lên ngôi
Tình chân thành mong được kết nên đôi
Sẽ hết mình chăm lo và gìn giữ

Trót yêu rồi linh hồn không tự chủ
Bỗng chợt cười khi thấy mặt xinh tươi
Và thảm buồn bởi hờ hững chơi vơi
Khi trễ chân một bước tình đến muộn

Vừa mới yêu đã sầu vương ngất ngưỡng
Bước yêu đầu đã vấp luống đau thương
Để niềm vui chết lặng với đoạn trường
Ngày gặp gỡ sao muôn trùng khoảng cách

Đã yêu rồi dù muôn ngàn thử thách
Vẫn thiết tha chưa một phút đổi thay
Nhưng hạnh phúc miễn cưỡng chỉ đắng cay
Vì tình yêu chẳng đơn phương thành được

Nổi buồn này theo năm dài lê bước
Mộng ban đầu mãi thầm ước chưa phai
Và khó thể yêu thêm nữa một ai
Tình là lụy là đọa đày đau khổ

Đêm vùi say trong linh hồn sụp đổ
Lâu đài tình cơn sóng vỗ vỡ tan
Rượu đã say sau đau đớn ngập tràn
Sầu chất chứa lại khơi ngàn tưởng nhớ 

Dòng đời trôi kiếp sông hồ lắm nợ 
Những mối tình soe dang dở mãi thôi
Vì tình đầu đã chiếm ngự niềm vui
Người đến sau khó thay ngôi duyên kém 

Yêu thật lòng dầu xa xôi cũng đến 
Duyên nhạt nhòa một bước cũng ngại qua
Suy ngẫm nhiều nổi chua xót hằng hà 
Điều không thể phải buông đi cố chấp 

Rồi chân tình người hữu duyên sẽ gặp 
Đem lòng thành chữa lành lại vết thương 
Đời hồi sinh hy vọng lại lên hương 
Đã tìm thấy một bến bờ đáng đến 

Người dịu dàng trao nhau tình thương mến 
Người quan tâm xoa tan hết buồn riêng 
Mùa thu về cho mơ ước nợ duyên
Chờ xuân đến cho vẹn nghiền đôi lứa 

Ôi trái ngan dòng đời tàn nhẵn quá 
Đã mười năm trong nghiệt ngã đau thương 
Thuyền lạc bến trôi trong kiếp phong sương 
Ta vẫn mãi sầu hoài vương luyến nhớ 

Người xưa giờ cũng đã yên duyên nợ 
Lòng thầm mong cho người được bình an
Được yêu thương đời hạnh phúc ngập tràn 
Và nụ cười vẫn chứa chang ấm áp 

Ta vẫn đi khi bình minh liệm tắt 
Để trả đêm những cay đắng kiếp người 
Đành chấp nhận bởi định mệnh kéo trôi
Không oán trách bởi số đời hiu hẩm 
.....
VTLC-TQN
🍁🍁🍁🍁🍁🍁🍁🍁🍁🍁🍁🍁🍁🍁🍁

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét