27-06-2012 02:42 AM
Tình lặng không tên!!!
Đóa hồng chớm nở chiều đông
Giọt sương lặng lẽ cõi lòng xốn xang
Gió nào phiêu bạc miên man
Mưa sầu phơ phất ngỡ ngàng phút giây
Để rồi mưa gửi tình say
Gió về mây đến lòng đầy vấn vương
Mưa buồn đọng lệ yêu thương
Chút lòng tan vỡ trăm đường ngổn ngang
Thôi thì đã biết tình tan
Vỡ òa cùng lệ bạt ngàn bão giông!!!
CÒI KUTE
🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹
07-09-2013 07:57 PM
ĐIỀU TỰ NHIÊN
Bình minh rồi cũng đến chiều
Rồi sang ngày mới là điều tự nhiên
Sáng trong ai nỡ lãng quên
Cho nên một nỗi không tên lặng thầm
Gió kia thay gót trăm năm
Đổi thay tên họ tự tâm con người
Tên chi không nghĩa lưu đời
Không tên đáng nghĩa xanh ngời yêu thương
Bận tâm vì một lẽ thường
Tự mình chuốt lấy u buồn mà thôi
Sáng trong gương tại mình soi
Người đời đua lợi có coi sao tường
Ớt cay mình ngậm mình đương
Người ta có hiểu có thương cũng đành
Đời thường buôn nghĩa bán danh
Thiêng liêng cũng phải dạ thầm buồn than
Thương ta số kiếp lỡ làng
Ví như hạt cát gió ngàn hoang vu
Tự hỏi lấy lòng tự nhủ
Có được là bao cho đủ lòng tham
Sống sao chẳng thẹn công làm
Mặc tình ai có làm nhàm khen chê
Miệng đời hay thích nói hề
Đùa cười trên những nảo nề thương yêu
Không tên buồn chạnh hắt hiu
Nghĩ xem thì cũng là điều tự nhiên
Tuần hoàn luật chẳng cho riêng
Hoa thơm mới đó rồi liền tàn phai
Chỉ còn cái nghĩa thương hoài
Cái tình bất chấp đắng cay nhọc nhằn
Ta không chỉ sống cho thân
Ta còn sống có nghĩa ân bên đời
Phận mình nhỏ mọn người ơi
Chưa tròn ân nghĩa làm người chưa xong
Nhủ rằng xin chớ nản lòng
Dầu ai xô ngã lòng không giận hiềm
Thương đời lầm lạc lỡ niềm
Thương đời dâu bể dò tìm bến xa
Thương người rồi cũng như ta
Cho nên tìm lói lành mà khẩn hoang
Người sai mình lại đua càng
Rồi mình cũng sẽ lỡ làng như nhau
Thôi thì oan khuất toả nào
Làm sao ta được xanh màu yêu thương
Dù ta không phận bình thường
Không ai đói tưởng ai thương chút tình
Thì ta vẫn giữ tròn tin
Cho nguyên cái dạ mà nhìn thế gian
Không tên không tủi vẫn nhàn
Như ngoài vũ trụ miêng mang nổi niềm
Rối nùi soe lại loạn thêm
Trăm tên rồi cũng trong đêm bọt bèo
Cảm thương tình bạn uốt eo
Thiếu tình vì bởi chữ nghèo che ngan
Đời tôi bao nổi lỡ làng
Nào ai có biết trái ngan phận hèn
Nhưỡng nhơ như lốp bùn đen
Bao nhiêu trôi nổi bao phen luỵ phiền
Ngỡ ngàn hai chữ nợ duyên
Tình đùa sớm viếng rồi liền lui chân
Còn đâu hai chữ thiết thân
Chút tình chưa đủ đã dầng nhạt phai
Con người ai cảm cho ai
Chút tình thương hại cũng hoài công nuôi
Tôi ôm con số ngậm ngùi
Người quen sợ luỵ lạ cười vô duyên
Mấy khi cái nghĩa tròn nguyên
Bị ô xi hoá đảo điên lòng người
Dở dang kẻ khóc người cười
Kẻ thừa người thiếu cuộc đời trớ trêu
Còn ai nhắc nhở thương yêu
Chỉ còn cha mẹ sớm chiều trông con
Đau tim hai chữ sắc son
Thời nay bán rẽ có còn ai năng
Thanh cao hai chữ nghĩa nhân
Dầu cho số kiếp cơ bần lao đao
Lợi danh đua chém lẫn nhau
Mồ ma xác cũng tan vào hư vô
Nghĩa thời vạn kiếp chẳng khô
Không ai nhắc nhở vẫn chờ đợi lên
Giữa rừng những cội không tên
Vẫn hiên ngan đó giữa nền đất xanh
Nắng mưa dầu dãi đời lành
Xe hơi biệt thự hôi tanh lòng người
Ai người thương xót ai ơi
Kiếp dân trôi nổi mặt trời nóng xa
Lầu cao đài lớn nghi nga
Bước ra lọng lẫy người ta cuối chào
Làm oai làm vệ bán thầy
Bè theo lủ nịnh như bầy chó theo
A dua lấn áp người nghèo
Câm hơi lặng tiếng còn reo đoạ đày
Thân hèn như cỏ như cây
Gió mưa phong vũ tháng ngày trơ vơ
Ấm êm dạ lạnh làm ngơ
Mặt người dạ quái làm cờ hung gian
Nhìn xem mấy kẻ nghinh ngan
Tên như cồn nổi loè trang đầy đời
Nghĩa chi những kẻ mại hơi
Văn minh bày bán khắp nơi nước nhà
Có là hiện đại quá tha
Theo thời mở các đài hoa thưởng tình
Theo sau những nổi linh tinh
Người hay ích kỷ lo mình mặc ai
Mấy trang sách báo đăng ngày
Giả chân lẫn lộn xem nầy ra chi
Ra nghề vẽ bậy ra gì
Mà sao nhiều kẻ cứ lỳ ngu ngơ
Xem phim toàn chuyện vu vơ
Khuấy thêm sắc dục ngẫn ngơ lòng người
Xem hài tùm bậy vỡ cười
Nghĩa nhân đạo đức chán thời bỏ lơi
Biến làm chỉ thích ham chơi
Văn minh như vậy cổi đời nầy thôi
Cái mầm tai hoạ rình côi
Các phe các đảng đang sôi trong nguồn
Nhòm nhau tham thuống chủ trương
Chiến tranh nhân hoạ con đường không xa
Lại thêm những tháng năm qua
Thị trường kinh tế bê tha toàn cầu
Bệnh nghèo cơ nhỡ đâu đâu
Bán danh cướp giặc từ lâu xảy hoài
Buôn người lừa gạt ngày ngày
Bao nhiêu thảm cảnh đã đầy các trang
Than ôi nhân loại bạo gian
Đòi mình sung sướng sao toan hại người
Thấy người có chút rình soi
Của mình ủ ấp còn đòi vào thêm
Thấy người luỵ cảnh bên đường
Của dư giữ đó chia nhường thì không
Than ôi mấy kẻ có lòng
Cuộc đời lạo khổ sao không đỡ đùm
Tranh nhau rồi rối một chùm
Cuối cùng rồi cũng một đùm vỡ tan
Tôi ngồi nhìn thấy thời gian
Khi còn khi mất ngỡ ngàn lòng đau
Cần chi ai hiểu tên đâu
Cái lòng lỡ nhịp thương sầu lắm ôi
Bạn ơi ơi hỡi bạn ơi
Sang dây nhơn toả mấy lời tự nhiên
Chúc cho bạn sống vui yên
An bình bờ bến đẹp duyên tình người
Hồn nhiên với những nụ cười
U phiền tan biến cùng đời tiến chân
Khoảng không chia cách đôi thân
Nhờ trang thơ gửi bạn hằng thơ thôi
Thơ nầy chẳng ngắn người ơi
Nhưng chưa là đủ dài lời mến thương
Tuổi nguời ngắn ngủi nhỏ thường
Thời gian thơi thảnh đoạn trường lắm khi
Chút tình mong nghĩa tương tri
Đừng mau tàn rụi là vì tủi thương
Không tên trong cái lẽ thường
Hơn danh tiếng dữ mà đương hởi người
Xin chào tạm biệt đây thôi
Tui xin chạnh nổi dừng ngơi bút thơ
01/04/2013
TQN