Thứ Ba, 12 tháng 4, 2016

THO TRINH QUOC NHON 5

LẤY CHỒNG CHỆT
(Đức Thầy Phật Giáo Hoà Hảo) 
Lúc Đức Thầy đang ẩn lánh 1946, Ngài có gặp một cô gái Việt lấy chồng Ngô.
Tức cảnh, Ngài có làm bài thi sau đây (dùng biệt hiệu Hoài-Việt):

Cô ơi, nước Việt-Nam thiếu gì trai trẻ,
Mà vội đi lấy lẽ “ba Tàu” ?!
Của tiền quí báu là bao,
Đem tuổi mười tám so vào bốn mươi ?
Rồi nuôi tánh biếng lười mê ngủ
Để ngày kia ủ-rủ đau thương.
Khi ba Tàu xách gói hồi hương,
Vàng bạc tóm, bỏ cô thơ-thẩn.
Cô nhìn theo muôn vàn tiếc hận,
Cô vì chàng mà bẩn tiết-trinh.
Cô tủi thân, cô lại bất bình,
Nhưng muộn quá, tuổi xuân không trở lại.
Trông tương-lai cô đầy sợ hãi,
Hoa úa tàn người lại rẻ khinh.
Cô tiếc rằng phải tuổi còn xinh (xanh),
Cô sẽ chọn người chồng Nam-Việt.
Ở trong hàng thanh-niên, thanh-niết,
Tuy nghèo hèn mà biết thỉ chung.
Yêu đương nhau đến phút cuối cùng,
Vợ chồng ấy mới chân hạnh-phúc.
Ta là khách phương xa tá-túc,
Thấy sự đời vẽ khúc văn-chương.
Thấy đời cô chìm-đắm trong gió sương,
Than ít tiếng gọi hồn chủng-loại.
Việt-Nam ! người Việt-Nam mau trở lại !
Yêu giống nòi có phải hơn không ?
Dầu sao cũng giống Lạc-Hồng !

Miền Đông, năm 1946.
........


LẤY CHỒNG NGOẠI
(Trịnh Quốc Nhơn)
việt nam ta đâu thiếu gì trai trán ,
chung giống nồi sao rẽ bán chê khinh ,
rằng vinh hiển mặc hai chữ chung tình ,
theo ngoại quốc xây mộng đình khơi viễn ,
vinh hiển chi hỡi những người vong quốc ,
theo nước người mà quên bỏ quê hương ,
bằng chạy giặc còn cầu cưỡng chút tình ,
còn đua lợi vì đồng tiền rẽ nghĩa ,
ôi thối đời biết bao điều mai mĩa ,
nuôi gương hùng của tông tổ ở đâu ,
cha Lạc Long mẹ Âu Cơ cũng thương sầu ,
ấy truyền thống lại lai màu tiếu ngạo ,
thấy thối đời biết bao điều gian xảo ,
tham miếng mồi ất dể bị mắc câu ,
rồi khóc than cơ hội chẳng còn đâu ,
giọt nước mắt chẳng đem hồi hạnh phúc ,
lòng mê si bất kể gì thủ túc .
cha mẹ kia tham giàu rẽ nhân tâm ,
cùng việt nam còn xâu xé tình thâm ,
kia ngoại bảng có chất gì thật dạ ,
kẻ khóc cha người thời nhớ thương mẹ ,
thương quê nghèo vất vã giữa chợ quen ,
theo dòng đời gọi nhịp sống bon chen ,
dể quên nghĩa thành hư hèn nhân bản ,
xem hạnh phúc như trò chơi gã bán ,
lễ cưới xin cho đình đám rộng rình ,
chữ oan khiêng nghiệp nợ bám nặng kình ,
sao than khóc cũng muộn màng quá đổi ,
hạnh phúc kia nào xây bằng vật chất ,
thật giản đơn mà bền chặt là hơn ,
ấy thật ghổ chẳng cần tựa màu sơn ,
lấy chồng ngoại ngẫm mà buồn Nam Việt,....
TRỊNH QUỐC NHƠN

Thà quê nhà cháu rau đạm bạc ,
hơn quê người trôi lạc quyền uy ,
thương cha nhớ mẹ nói gì ,
một lời nhủ nhẹ biết tìm bạn đâu 
--------------------------

=================


NĂM MỚI SANG

Năm mới đã về , năm mới sang ,
mùa xuân mùa của ước mơ tràn ,
ta đi tìm chút tình tươi mới ,
đã bỏ hoang đàng giữa thế gian .
một chút buâng khuâng, chút chứa chang ,
nghe tình vương vấn của thời gian ,
lỡ làng nghĩa củ tình đi lạc ,
nay bước thương yêu mộng dịu dàng ,
trước mắt hoang mang một lói dài ,
đường mai ngựa bước mộng thiên khai ,
cỏ hoa dưới nắng lung linh đọng ,
gió thoảng đưa hương lẫn bụi đời ,
muôn thưở tình yêu vẫn dịu dàng ,
sao nghe thoang thoảng nổi đau mang ,
tình trong ký ức còn như ảo ,
tình mộng tương lai chưa đến choàn ,
ong bướm tìm hương chút mộng thường ,
tình xưa nghĩa củ nổi buồn thương ,
ta nghe vô tận nổi thầm kín ,
một chút hương xuân gợi chút buồn .
bạn củ người đi kẻ ở
có nghĩa yêu thương muôn thưở còn thương ,
đã sang năm mới đã sang ,
mà tình phơi phới xuân đàng còn ngơ ,
tìm quên một chút hương thơ ,
để xây xuân mộng bấy giờ chứa chang ,
tình yêu ơi của lỡ làng ,
xin đi thanh thản chớ làm buồn thêm ,
tình yêu ơi giắc mộng tìm ,
xin cho hạnh phúc êm đềm hợp nhau,
..
Để cho năm mới thênh thang ,
cùng vui cho thoả xuân ngàn yêu thương,
TRỊNH QUỐC NHƠN
MÙNG 2 TẾT

Nằm nghe cô đơn lòng dậy sóng ,
một tình yêu ướp mộng xa khơi .

Ta sẽ đi tiếp khi hành trình còn chưa hết ,
ta vẫn yêu đời khi đau thương chưa làm rụi chết một niềm tin.

ta sẽ đi, va quên cả chính mình ,
 quên tất cả những ảnh hình không thực,
 nổi đau khổ làm ta cơ cực, cho cuộc đời hết rạo rực được chi

ta lại nhớ, nhớ những điều chánh lý,
 và thương cho những số phận lỡ làng,
 để lau khô dòng lệ tràn vô sắc. 
trong tằm mắt của bầu trời xanh..

ôi cuộc đời, bầy ngựa mãi d8ua tranh, 
con té ngã, con hí hả,
 khi dất trời dầng thâu hẹp ánh dương, 
nghe cỏ cây than thở bên đường..

ta sẽ dừng lại những trái oan,
 ta sẽ tiếp đi tìm một con đàng,
 tìm điểm an vui lành thiện,
 để hoàn thành 1 công trình yêu thương đang bỏ lỡ..

vốn ta nghèo nên thiếu tiền tài vật chất, 
khi người đời đang giành giậc với nhau,
 ta tay trắng làm sao kêu gọi, 
hỡi người đời hãy trở lại thương yêu nhau.

ta đứng dưói thung lũng đau thương, 
niềm tin ta trên đỉnh thiên đường,
 không đôi cánh làm sao có đươc,
 khi chân mềm thiếu kém mọi yêu thương,,,
 ta đang tìm khi xuân đã sang rồi, 
..năm mới sang
================

NGÙI THƯƠNG
Đói tưởng năm dài cũng mất công ,
thuyền quyên gái đẹp kén danh chồng ,
sang giàu quyền quý vui vinh hưởng ,
thời buổi bây giờ thế quá đông ,
sau buổi tiệc tan thân lỵ trướng ,
cũng đành cá chậu với chim lồng ,
làm sao đoán được thói đời lạ ,
tiếc thuở ngùi thương cũng lạnh bông.
...


Lắm kẻ bạc đầu còn muốn vui ,
vung tiền mua gái chọn chân dài ,
bao cô ham lợi rẽ trinh tiết ,
tôi phận nghèo nàn nào dám mơ.
===========

===============
kiếp nổi trôi
vàng nào lại thử lửa than
gian nan thử sức thời gian thử lòng
tội cho thuần ngọc sáng trong
để ngoài gió bụi bám lồng mờ phai 
ai cùng cảnh ngộ như ai
đã trong hiểu rỏ đắng cay lòng người
người ta sung sướng vui tươi
dại chi bén luỵ dở cười hay không
mình đây thật dạ thật lòng
người ta vô cảm chớ hòng cầu chi
may tương tri kỷ dễ gì
tỷ người đua lợi chớ vì bận tâm
gửi lòng mây gió xa xâm
luôn luôn khoảng cách chẳng nằm chung nơi
vạn vì sao ấy rồi rơi
trăng kia tủi lạnh đôi côi bạn hằng
còn ta không chổ tựa chân
lơ lơ lững lững chẳng gần trên kia
phải nào do sự phân chia
bầu trời mặt đất xa lía nước trăng
hoà chung là bóng âm thầm
bạn hằng ơi hởi xa xâm thật buồn
hai ta đều hướng về nguồn
trách cho hai tỉnh hai đường chẳng chung
ước chi tương hội nhau cùng
cho hai lối mộng về cùng một nơi
ước chi thâu lại đất trời
biết là bé nhỏ sao người vẫn xa
cầu lam xin nối nhịp qua
buồn vì thiếu chất xây mà nên cây
tay không trên cổi thế nầy
biết ai cho tựa nhờ vai chút tình
để làm duyên bắc cầu xinh
nối liền hai bến hợp tình lói chung
sông sâu nước chảy lạnh lùng
tập bơi để lội qua cùng với nhau
nhưng mà vẫn sợ làm sao
sợ người hờ hững tình đau tủi đời
thuyền kia đã có an nơi
hay còn trôi nổi như tôi một mình
bước đi trong cổi tiêu linh
thế gian ai cảm cảnh tình cho ai
lòng người ích kỷ phủ dầy
nhỏ nhoi lòng dạ đắng cay giữ lòng
bến bờ xa lắc chờ trông
sợ thân yếu đuối bơi không tới bờ
thì rằng đấm đuối sức rồi
mong ai cứu vớt mà người vô tâm
tôi đang giữa trốn thâm trầm
tìm trao tri kỷ âm thầm u tư
con thuyền trôi dạt lưỡng chừ
mà sao bến đến vẫn thời xa xâm
lổi niềm câu hẹn trăm năm
dâu kia héo úa thân tằm trơ vơ
ươm mầm nối nhịp câu thơ
để làm duyên sống mà nhờ tháng năm
kiếp nghèo nghĩa cũng lạc tâm
đêm đêm tủi phận héo bầm ruột gan
ngồi nhìn tưởng chết thời gian
rụi tàn mơ ước lỡ làng đường may
lạc loài thân gió chim bay
mà chưa đất đậu dừng ngày rong rêu
có ai sang sẽ niềm yêu
đời buồn như buổi chợ chiều vắng tanh
bến hò bến hẹn dâu xanh
đèo bòng mơ ước rã nhanh sắc lòng
không tiền không phận chờ trông
ví như sìn bụi bởn lòng người qua
tím buồn cả một đời hoa
dạt trôi giữa trốn phong ba tình trường
lục bình trôi giữa giang tương
không nơi bám rể nơi nương tựa nhờ
sóng xao gió mãi dập dờ
người ta xô đẩy lựng lờ mãi trôi
phù du bám gót chân đời
tím buồn giắc mộng ngàn khơi dịu vời
ai người tương cảm hằng ơi
cuộc đời như thế thì thôi chán trường
tình yêu đong đếm đo lường
chỉ là vọng chấp chứ đương nổi gì
đã yêu nào sợ luỵ chi
nên câu chung thuỷ dể gì thành đâu
yêu người tình ấy đậm sâu
dầu người quên bỏ ta đâu phai tình
bên lề hạnh phúc đói nhìn
ai êm ai ấm mặc tình gió mưa
nhắm đôi mắt lại còn ưa
bóng hình thương mến vẫn chưa rời lòng
lục bình trôi nổi trên sông
một màu bông tím giải giòng gió sương
đồi nghèo thiếu kém tình thương
nên đành chấp nhận thua nhường mà thôi
thuý hằng ơi hởi bạn ơi
đôi lời tương cảm cùng người với thơ
đời còn muôn nẻo bến bờ
sợ là ngắn ngủi kiếp người dở dang
thôi thì dẫu mãi ngồi than
phí cho tất cả thời gian xót còn
lòng mình chẳng phụ sắc son
vấp chân đứng dậy chứ còn chờ chi
chờ cho ai đỡ năng vì
lửa gần nước ở xa thì nặng thêm
một lần vùi nát con tim
máu nguồn còn chảy còn tìm ước mơ
vết thương xin chữa lành thôi
dầu rằng vẫn sống nổi trôi lục bình.
03/04/2013
===============

CHẲNG BIẾT BAO GIỜ
Tôi ở nơi nầy thương nhớ quê ,
kiên giang nghĩa đất thắm tình người ,
nay thân viễn xứ nào quên lãng ,
mong một ngày về ấm nghĩa quê , 
...
tôi ở nơi nầy em ở đâu ,
lòng trời thương cảm cũng thương sầu ,
dù đi khắp trốn lòng thương nhớ ,
nghĩa đất tình người đã thấm sâu .
..
em ở nơi nào có biết chăng ,
có hay một kẻ ôm sầu đắng ,
từng đêm thâu thức ôm niềm nhớ ,
nhấp chén men cay sống lốc lăng ,
..
anh biết đôi mình đã lạc nhau ,
nhưng tình yêu ấy vẫn theo sau ,
anh mang đi khắp mọi miền đến ,
chẳng biết dấu đâu nổi rạc rào ,
..
mai mốt anh về em ở đâu ,
xuôi miền quê củ bước thương sầu ,
đi qua tắc cậu phà đông đúc ,
con gạch tà niên nước chảy sầu ,
..
rạch sỏi xe đò đã đổ bến ,
mình lương ngan bước đến gò quao ,
trở về đơn lẻ niềm thương tủi ,
bến đợi đường xưa đã úa mầu ,
..
miệt thứ u minh còn ở đó ,
mà em đã lạc nơi phương nào ,
trở về thầm lặng không hy vọng ,
đã mất khi nào có biết đâu ,
...
chiều mát đi ra khu lắng biển ,
một mình giữa trốn đêm phồn hoa ,
từng đôi nam nữ ngồi ven dải ,
gió thỏi lạnh lùng soe buốt da ,
....
rạch giá đi qua phường vĩnh lạc ,
qua đình ông nguyễn thầm mong ,
qua phà giải phóng chính xuôi bước ,
về xã phi thông tủi xót lòng ,
..
khu chợ phi thông như thiếu chi ,
người đi kẻ ở nhớ thương sầu ,
an sinh lạc nghiêp còn chưa đến ,
đã khóc dở dang câu hiệp đầu ,
....
đi tiếp qua phà sang thạnh lộc ,
con đường nhiều lói đã bằng hơn ,
nhưng lòng vằn vật bao lồi lõm ,
mong thọ bên kia cũng nhạt nhòa ,
...
về lại kiên giang bao tủi buồn ,
thương đời trôi nổi kiếp thê lương ,
làm thuê làm mướn nuôi thân sống ,
giúp ích mẹ cha tuổi xế hường ,
...
danh lợi đua chen đời mệt mõi ,
đường mây lỡ gót lỵ sa rơi ,
thương cha nhớ mẹ lòng cay đắng ,
vụng vỡ tương lai đã lạc loài ,
...
xuôi ngược lên miền huyện hòn đất ,
Mỹ Lâm trốn củ đã vẫn còn đây ,
bao nơi còn đó người thay khác ,
theo cuộc biển dâu đã đặt dầy .
...
xong cuộc lòng vòng lại cách xa ,
chạnh thương buồn tủi tấm thân mòn ,
Bình Dương đất mới chân lại bước ,
chẳng biết bao giờ yên phận tròn ,
...
trịnh quốc nhơn



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét