Thứ Ba, 12 tháng 4, 2016

THO TRINH QUOC NHON 4

HƯƠNG TỬU 
vui đời thanh bạch chẳng phiền ai ,
đạm bạc cháu rau qua tháng ngày ,
không rượu trút vơi vẫn nhiệt chảy ,
yêu thương cuộc sống mà nồng say ,
hơi men còn bám hương trầm lỵ ,
đày đọa tấm thân có tốt gì ,
mở mắt tỉnh ra dù hối hận ,
thời gian vẫn thế sớm mau vì .
chén say chén phạt tăng cường tính ,
liệu loạn bực mình khó chủ thân ,
mai tỉnh nào hay việc trước đó ,
ngỡ ngàn nghiên ngữa nổi hoang mang
,giao lưu đối ẩm tình đôi chút ,
lạm dụng ất thì ra hoại hư ,
tình nghĩa chén trà vẫn thắm thích ,
rượu nồng mau đợm cũng mau phai ,
uống say quá độ sanh cuồn trí ,
nhiều kẻ loạn tâm khó bảo trì ,
tiếng dục xúi làm mặc việc quấy ,
tỉnh ra lao lý tiếc thương gì ,
làm bừa làm quấy rượu kêu đi ,
chẳng chịu lo làm an cuộc đời ,
thiếu túng bằng cùng sanh cướp giặc ,
bạc bài gieo nợ lắm lôi thôi ,
còn lời tùy hứng mặc ăn nói ,
rao tục chưởi thề lắm kẻ vì ,
kẻ khích người khêu nên đỗ máu ,
ra đường tai nạn khó lường đi .
đèn xanh nó bảo không hơi tửu ,
đèn đỏ rằng lời chớ tới lui ,
hợp tác cùng nhau chuyên xuất sự ,
tranh cơm giành cá thèm trông mồi .
TRỊNH QUỐC NHƠN
+++++++++++++++++++

MỘT ĐOẠN ĐỜI TÔI
(CHỦ NHẬT ,24/07/2011)
Bây giờ làm việc công nhân ,
bao phen trôi nổi bao lần chán chê ,
tiền không đủ sống nào mê ,
gạo cơm còn khó thảm thê cuộc đời ,
lấy đâu của để ăn chơi ,
tiền đâu đua đấu với đời bon chen ,
trót mang con số trắng đen ,
cảnh đời nghèo khó rối ren nhiều bề ,
học hành dang dở lỡ thời ,
bao năm lãng phí người ơi đau lòng ,
cái bằng trung học phổ thông ,
anh hùng chẳng chổ dụng công thì đành ,
như cá thiếu nước ngậm vành ,
như chim thiếu cội cây lành để cư,
đã nhiều nỗi rối tâm tư ,
sống mà chán nản thì như chết rồi ,
từng làm bốc xếp mệt ôi ,
từng qua xưởng đế từng ngồi xưởng sơn,
làm rồi lại chán thay đơn,
từng đi cắt lúa từng lờn đi rong,
từ đi đào đất mệt hong ,
từng buôn bán -từng lội đồng cắm câu ,
từng đi giăng lưới đồng sâu ,
từng say sưa nhậu ngủ cầu lội sông ,
từng buồn cuộc sống long đong ,
từng chơi bỏ học mà không nghĩ gì ,
từng yêu đến độ mê si ,
từng thù từng hận từng di đường dài ,
từng bè bạn bết bê thay ,
từng dang dở mối duyên hay nhiều lần ,
từng nhiều mậc cảm tủi thân ,
từng đi nhiều chổ từng ngày quạnh hiu ,
từng thương từng ghét từng liều ,
từng cho xe đụng từng nhiều đau thương ,
bị người khinh ghét cũng thường ,
nhiều lời chưởi mắn thảm buồn nhục nhây ,
từng đau từng bệnh năm dài ,
từng vào xưởng lụa từng ngày sầu thương ,
đã từng nhịn đói lệ tuôn ,
và từng rên khóc trí cuồn phát điên ,
bao năm dai dứt chưa yên ,
ông trời định vậy ta phiền gì đây ,
sống mà chịu khổ tháng ngày ,
chất là oan nghiệp ta đây phải đành ,
bao giờ mới được an lành ,
bao giờ hạnh phúc dạ đành ai ơi ,
giờ không than trách phiền lời ,
ngẫm cho thông suốt việc đời nên hư ,
nợ xưa xin trả từ từ ,
không lo nghĩ nữa tâm tư sẽ bình ,
mặc cho thế sự linh tinh ,
ta đây đã rõ bận tình thêm chi ,
khẩn cầu trời phật độ trì ,
ban lành ban phước ban gì tốt tươi ,
lòng con tin ngưỡng vậy thời ,
tâm con cho mang cuộc đời kính tin ,
dù người hay thú giữa trần ,
dù ma dù quỷ dù thân là gì ,
dù cho cuộc sống diễn di ,
lập trường cố gắn duy trì cho nên ,
giữ cho trí hướng vững bền ,
dù đời thay đổi xuống lên mặc đời ,
đi đâu vẫn nhớ đạo trời ,
và làm trọn đạo con người thế gian,
ông trời dù ở thiên đàng ,
nhưng đâu phó mặc thế gian không màng ,
địa cầu vì quá rối loàn ,
ông trời cũng phải lo toan nhọc nhằn ,
thảm thương cho khắp thế trần ,
đã nhiều thưởng phạt bao lần chẳng xong ,
ai ơi chớ vội nản lòng ,
có tâm chân chánh trời không phụ người ,
hãy tin vào sự tốt tươi ,
trời cao còn ngoá người ơi lo gì ,
ta nên giữ dạ kiên trì ,
hoa kia chỉ đợi đến kỳ nở tươi ,
không thời cố nhẫn chờ thời ,
vội vàng vô ích đành thôi vững lòng ,
đâu ai mà hưởng lộc không ,
nên ta cố gắn làm công qua ngày ,
ông trời sẽ xét dạ nầy ,
sẽ tròn hạnh phúc không hoài công đâu ,
chớ lo chớ dạ u sầu ,
địa cầu xoay chuyển ta đâu mà lường ,
làm hiền sẽ được trời thương,
dù ai khinh rẽ coi thường mặc ai .
TRỊNH QUỐC NHƠN
+++++++++++++++++++++++

MUỐN HỌC CHO NÊN
.
Nguyên: 5 năm trước ,tức năm 2009 ,

khi tôi thi đậu tốt nghiệp trung học phổ thông xong.
Tôi cảm thấy rất mệt mõi và chán nản, 

có linh cảm là con đường học vấn của mình đã đặt 1
dấu chấm hết. Nhân duyên với ghế nhà trường đã tiệt .

Cảm thấy gia đình mình có điều bất an. 
và trước khi sự thật phủ phàn đưa đến. 

Với lòng ước vọng, cùng sự nối tiếc về thời gian,
cơ hội học tập không còn nữa. 

Tôi đã viết bài thơ nầy. 
Ước mong cho ai đó còn cơ hội hãy nắm
giữ lấy, và đừng phụ bỏ công lao của chính mình đã bỏ ra 1 cách đáng tiếc. 

Như 5 năm qua vì
hoàn cảnh tôi phải đi làm thuê mà nuôi sự sống qua ngày vậy,
cũng như tôi không còn đủ tư duy dể học,

 để tiếp thu văn hoá nổi nữa, 
đành đi trên con đường vô định
không có tương lai, 

biết là vậy nhưng cả lực và tâm không còn nữa, 
mệt mõi vô cùng.
 còn sự tình thì tự
riêng tôi ,tôi mới hiểu thôi:


Thơ:

Học hành nhớ trí tâm cao ,
nhờ lòng cần mẫn chuốt trao bản nghề ,
nhờ lòng thúc dục muốn mê ,
nhờ thông trí tuệ chẳng nề gian nan ,
được lành tâm trí phải an ,
không cầu cưỡng ép nặng mang muộn phiền ,
tâm lành phải được bình yên ,
không mang nhàm chán lòng riêng nặng nề ,
đặng làm phải gác chuyện chơi ,
việc chưa tới lúc chớ hề bận tâm ,
bỏ qua những việc không nhầm ,
học hành nên đặng nhờ tâm an lành ,
lòng riêng phải sạch phải thanh ,
khéo đòi cái sự an lành xung quanh ,
tập trung vào việc phải hành ,
giờ nào việc nấy thì làm mới nên ,
việc mai nên gác một bên ,
việc nay cố sức làm nên cho rồi ,
làm rồi hết chịu lôi thôi ,
đi chơi cũng thấy thảnh thơi trong lòng ,
ngoại cảnh thường hay tác động ,
vật ngoài cám dổ đòi lòng chớ mê ,
chuyện chi nên gác bên lề ,
chuyện chi cần để vào đề làm mau ,
phải thông mọi việc trước sau ,
đặt sao cho đúng việc nào ở đâu ,
nên lòng suy xét cạn sâu ,
để sai một chút làm đâu dể gì ,
việc chi dầu khó cố trì ,
lòng không ngại khó việc gì cũng nên ,
sắt kia dầu có chất bền ,
cố mài cồ dũa cũng nên kim mà ,
tránh xa sự quấy la cà ,
tránh xa việc xấu lê la đến mình ,
tránh xa mắt dữ trộm rình ,
luồng qua cạm bẫy rày mình thiệt thân ,
không tham vật nhỏ nhẹ cân ,
không làm những việc làm thân khó lành ,
việc cần cố sức mà hành ,
không hành sao việc được thành như mong ,
học hành đòi trí quyết lòng ,
đòi người quanh đó hiểu thông cho mình ,
không gây xáo động linh tinh ,
giữ cho khung cảnh an bình tĩnh yên ,
tạo cho tâm não tự nhiên ,
tránh cho tâm trí đảo điên loạn nguồn ,
việc dầu khúc mắc chớ buông ,
chớ đem xả lúc cửa nguồn chưa thông ,
việc cần nên để làm xong ,
việc chưa thiết gấp vội công ích gì ,
việc đang cần thiết cố thi ,
việc chưa thiết đến thì trì lại sau ,
cảm tin đòi hỏi phải cao ,
làm cho đúng cách thì mau được thành ,
cố tâm tạo tác an lành ,
mới mong thời đẹp đáp giành lại cho ,
đừng mang rất rối gây go ,
chớ đem việc nhỏ dầy dò lên cao ,
chớ nề việc khó công lao ,
cố tâm cố sức sẽ mau được thành ,
lưu niên : 2009
thân gửi các bạn còn trên học đường ,
chúc các bạn thành công nhé .
TRỊNH QUỐC NHƠN
++++++++++++++++++++++++++

LỜI TẠ TỪ THỨ 2
chẳng còn suy nghỉ nhẹ vơi
thơ tình thơ đạo thơ đời đã bao
bao nhiêu tâm quyết rạc rào ,
đã tuôn ra hết ào ào như mưa
mặc người kẻ ghét người ưa
buông dòng suy nghĩ say sưa giắc bình
viết lên bao nổi công trình
cũng đà đến lúc việc mình tạm ngưng
vì đời thay đổi không dừng
địa cầu xoay chuyển chưa ngừng thời gian
chuyện đời nói mãi thêm nàn
bận lòng lo mãi mê mang ích gì
tạ từ cảm khúc tương tri
tạ từ bạn hữu ta đi tìm bình
tìm nơi hữu định an ninh
giữa bầu trời đất rộng rinh bồng bềnh
chiều về mây thả lênh đênh
nằm trong mây ấy bao niềm lững lơ
ngồi hoài dệt mãi ước mơ
chân không lói bước bao giờ giắc an
vì đời muốn bút mở mang
vì chân cuộc sống khai đàng yêu thương
người xem qua lại chán trường
người trêu kẻ ghẹo thêm buồn thế nhân
càn khôn di biến chuyển vần
rủi rong năm tháng tìm dầng lói qua
chữ tình nhân thế phôi pha
thời gian dao gọt dầng mà mòn hao
tâm tư biến động sóng trào
trời còn thỏi gió ngẹn ngào trùng khơi
mênh mông một cổi đất trời
tay còn sức lực xây đời an vui
bao lần bảo đẩy chân lùi
bao lần mưa trợt đường trùi lói quanh
kiếp người giắc mộng mong manh
nhỏ nhoi cát bụi lóc lăng xoay chiều
vị đời niếm trải đã nhiều
đâu còn là thiếu còn chiều nào trông
lăng quay chiếc lá trôi sông
gió đùa mặt nước theo dòng về khơi
tạm nhờ thân tục nhỏ nhoi
mà ôm giắc mộng nặng đời lao đao
càng khôn đảo lộn thay màu
nắng chang mưa gội đã bao nhạt nồng
còn mang chi những nặng lòng
đa mang thì phải gánh gòng tháng năm
ta nhìn soi lại bản tâm
bấy lâu cũng đã héo bầm mòn hao
mầm xanh đợi chút mưa rào
nắng chang mưa lớn chất nào lên xanh
bây giờ ô nhiễm xung quanh
lấy chi làm thú mà đành buông lung
thời gian thôi thúc nấu nung
ta còn lơ lãng tấm lòng nữa chi
lửa cao đã thấy lâm nguy
không tìm lói thóat ngồi lỳ đợi ai
trời chiều gió mát hồn say
say không vũ trụ ngồi ngây thẩn thờ
xa xa mắt thấy mịt mờ
chim bay đường gió đến giờ nghĩ an
gió chiều thỏi nhẹ mênh mang
thả lòng loang tỏa nhẹ nhàng tấm thân
đưa hồn thoát khỏi bể trần
xác thân ngồi đó tần ngần hít không
khí trời mây xám mênh mông ,
ẩn trong mây ấy nặng lòng hạt mưa
lơ thơ cành lá gió đưa
ta ngồi hít lấy gió lùa qua thân
thuở ra một chút nhọc nhằn
hít vào một chút miên mang khí trời
thời gian ngắn ngủi kiếp người
đua chen xô đẩy chưa ngơi chút lòng
bây giờ tìm chút cảnh không
xua đi những nổi nặng lòng bấy lâu
gió mưa chẳng bận lòng sầu
sầu do nhân thế trồng trầu đa mang
nhìn đời bao nổi hoang mang
rỏ ra sự thật bàng hoàng lòng đau
cạn nguồn sao vẫn rạc rào
chỉ còn trơ đá lệ vào nguồn tim
giờ ngồi thưởng thức trời êm
chẳng nồng men rượu vẫn niềm say sưa
say nầy buông nhẹ cảnh đưa
thấm lành lại những vết xưa rã rời
nhẹ nhàng cơn gió lã lơi
lịm hồn say đến chân trời tít xa
đi bằng phương tiện hồn ta
thiên đàng địa ngục có là ở đầu
qua rồi tất cả cơ cầu
thấy rồi tất cả một màu nhiễu tâm
ai tìm ánh sáng xa xăm
ai mong lánh khỏi tối tăm đời người
ai cười khi giắc mơ tươi
ai sầu khóc hận sụt sùi tháng năm
ai tìm giắc ngủ yên nằm
ai tìm hoa mộng say thầm nguyệt hoa
ai say tiếng hát lời ca
ai say làng điệu gọi mà tỉ tê
ai say trên đỉnh hả hê
ai mò dưới bể tìm lề lói quanh
ai say vũ điệu cuồn manh
ai say sáng tạo trí thành mới nên
ai người thương tủi chưa quên
ai thời rẽ bước lõi niềm với ai
ngắm nhìn chiếc lá thu bay
muốn dai với gió cũng ngày rời cây
ta còn thơ thẫn ngồi đây
ta còn trăn trở gió mây trong chiều
ta còn chi những năng niu
ta còn chi cái gọi kêu tiếng lòng
ta còn giắc mộng hay không
ta còn say ngã cổi lòng về đâu
ta ngồi ở đó gục đầu
ta ngồi đó mãi đã dầu thấy chi
ta tìm vỡ lốp mê si
ta ngồi tìm tháo bỏ đi cái vòng
bao nhiêu cái xích xiềng rong
bao nhiêu chấp ngã xiêu lòng ngữa nghiên
mây bay che ánh trăng nghiền
sao xa lẻ lói niềm riêng lặng thầm
trời đêm giữa khoảng tối tăm
chân trời kia phải đang nằm trong tim
say sao chẳng dạ đắm chìm
say sao vơi nhẹ nổi niềm đói trông
say không say bởi men nồng
mà say từ ở cổi lòng nhẹ say
ta ngồi uống cạn chén nồng
uống vào tất cả mênh mông đất trời
tạ từ trước lúc tìm ngơi
tìm lo dung dưỡng mạch đời xanh tươi
còn duyên chung ở một trời
không duyên một kiếp nổi trôi cũng đành
gặp nhau đây cũng duyên lành
biết nhau đây cũng chút tình hữu sinh
ngày mai ta có gặp mình
chất gì nhận diện là nhìn ra nhau
ngày mai trong bước rong rêu ,
cũng khi đối mặt cùng chiều đi chung
ngày mai trên ở bến dừng
biết đâu ta hết người dưng hởi người
ngày mai xuôi bước dòng đời
biết đâu ta đã từng cười với nhau
ngày mai rồi có ra sao
đem sầu nhân thế đổi màu yêu thương
ngày mai giữa trốn rộn đường
có khi ta sẽ chia nhường lói qua
ngày mai ấy chẳng còn xa
bạn ơi cùng nhé xây mà yêu thương.
trịnh quốc nhơn
04/09/2013

===============




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét