Thứ Ba, 12 tháng 4, 2016

BIET TINH LAM SAO



BIẾT TÍNH LÀM SAO?
2014
Ta gặp nhau trên dòng đời đưa đẩy ,
cũng tình cờ như duyên nợ kiếp nao ,
qua từng ngày thêm thân thiết đổi trao ,
chút tâm sự của mảnh đời bé nhỏ ,
rồi tưởng chừng ta có nhau từ đó ,
nào đoán được đời lắm sự đổi thay ,
hai đứa ta mỗi đứa một đường mai ,
em chọn lấy sự lạnh lùng tẻ nhạt ,
chia cô đơn thành ra nhiều mảnh nát ,
anh cũng buồn cũng hờn giận như ai ,
chuyện tình buồn của buổi trước chưa phai ,
sao còn để kéo dài thêm đau khổ ,
ta chưa thuộc về nhau làm sao khỏi ,
tim yếu mềm dể bị những tổn thương ,
hai đứa ta chưa từng biết nhu nhường ,
nên xô ngã một thiên đường chưa có ,
em đường mây riêng anh nơi đường gió ,
ngược hai chiều nên đã lạc mất nhau ,
giữa hai phương cô đơn vẫn rạc rào ,
niềm tâm sự không ai người hiểu cả ,
rồi ngẫu nhiên một thời đêm buồn bả ,
thấy chạnh lòng ta đã nhớ đến nhau ,
sự dối lòng của đơn lạnh bấy lâu ,
ta đi tiếp hay là ta trở lại ,
giữa hai ta có điều gì ngần ngại ,
em sợ gì hay ngan trái từng qua ,
anh sợ gì hay cay đắng chưa nhoà ,
mà im lặng để tình yêu lịm chết ,
thuốc hồi sinh đâu trái tim thuần khiết ,
đã nhuộm đời đầy bụi bám vu vương ,
từng gần nhau nhưng mộng rẽ chia đường ,
hai suy nghĩ hai tâm hồn khờ dại ,
ta đã quen với nổi buồn trống trải ,
nên xa nhau chẳng chút ngại cô đơn ,
mà chỉ ngại bên nhau sợ tủi hờn ,
anh tay trắng còn em buồn duyên trước ,
những vấp ngã ta đang dò lói bước ,
mà sao em lại đi ngược chiều giông ,
để duyên ta thêm mòn mõi bằng không ,
mà em cứ mãi vô tình lặng lẽ ,
anh bước đi trên đường đời buồn tẻ ,
nên đợi chờ hay đành bẽ cây si ,
người vô cảm ta chờ đợi nữa chi ,
tìm quên lãng sao trái tim hoài xót ,
trái tim anh xưa một thời đã chết ,
ngỡ tưỡng rằng đã chẳng thể yêu thêm ,
nếu với em anh là kẻ vô duyên ,
thì xin em đừng lại tìm chi nữa ,
hỏi người tình đến rồi đi ,
hỏi lòng cay đắng đợi gì trống không ,
người xa đã chẳng ước mong,
ta còn tơ tưởng nặng lòng nghĩa chi,
..
Làm sao biết tính làm sao?

TRỊNH QUỐC NHƠN

Bên trời trăng sáng cô đơn ,
trần gian một kẻ ngồi buồn hắt hiu ,
bốn bề quạnh quẽ hoang liêu ,
trái tim giá lạnh tình yêu đâu tìm


...

chờ em đến bạc mái đầu ,
đến khi gặp lại nghe câu phủ phàn ,
cũng đành ôm phận lỡ làng ,
trái tim tan nát muộn màng lời than ,
=================

Xuân muôn đời không hề hứa hẹn ,
chỉ lòng người ước muốn ở xuân ,
trong lòng ta cũng thấy buâng khuâng ,
trong ngày tới có gì thay mới ,
cây nảy lộc dâm trồi phơi phới ,
hoa rạng rỡ hé nở chào đời ,
hay vẫn thế vần sầu nhân thế ,
với trò đời vẫn lắm điêu ngoa ,
người hứa hẹn hay lời lừa dối ,
gạt thế nhân mở lói viễn vong ,
có hay không một giắc xuân nồng ,
sao ta thấy muôn người lầm lủi,..
===========

THAN THUỞ
biết tìm phật giác ở nơi đâu
lơ láo nhìn ra khắp địa cầu
nhân thế đua nhau tranh giặc lợi
tụng tán trưng loè bợ vóc châu
...

THẾ sự khuất loàn ai thấu đâu
kẻ cười người tán lắm cơ cầu
siêu sinh ham sáng tung vào lửa
như thế trầm luân cuộc bể dâu
TRỊNH QUỐC NHƠN

========

THẾ ĐẤY
Như thế và rồi như thế đấy
đêm về đợi gió tan đùa mây
trăng lên lơ láo bên trời rộng
khuynh sắc thế nhân tự tán bày
chẳng có xa gần chỉ gió mây
cảm tâm lây lất trốn phong trần
hoà cùng vũ trụ tối hay sáng
chỉ ở tấm lòng toại giả chân .
TRỊNH QUỐC NHƠN

----------------------

HẾT MUỐN
Đã thấy rõ rồi lòng chán ra ,
lo nhiều nhức ốc khó thay mà ,
khi tiền sữa chữa ta còn kém ,
còn sống lo an chưa đặng nhà ,
lo nổi bảo giông đường rủi sa ,
còn đâu tâm trí nghỉ tăng ga ,
vì xe trao truốt cho xinh vẽ ,
lắm chuyện lỵ sầu hết muốn ca .
TRỊNH QUỐC NHƠN

===========

giây phút êm đềm vốn mỏng manh ,
đời nầy trầm đọa kiếp phù sanh ,
mở lòng rộng lói gió tràn nhẹ ,
cố níu chẳng còn bước lẩn quanh .
xin gửi phùng băng nhi chút tâm ,
cái tâm bè bạn chẳng mồi danh ,
hướng chung mơ ước xanh mầm sống ,
cùng nắm tay nhau mở thạnh lành .

==========

BUON THUONG CHON CU


Buồn Thương Chốn Củ
07/07/2013
Tôi trở về thăm lại trốn củ 
 Thấy cảnh xưa thây đổi nhiều rồi 
Cái niềm thương bao năm ấp ủ 

Giờ còn lại buồn rũ mà thôi. 

Lòng thương xót mắt buồn rũ rượi

 Thấy quạnh hiu không gió bụi người quen 
Trong cuộc đời
 theo dòng đẩy bon chen 
Cảm nghĩ trong tôi hay thối đời là thế .

Tôi về đây trong niềm hằng trông đợi 

Cảnh xưa còn đó người thì rong rủi đâu rồi 
Tôi về đây buồn cảm trong tôi 
 Thấy những người thân thương còn nhằn nhọc. 

Tôi về đây lòng muốn bật khóc 
Nhưng nước mắt đã ứ động trong tim 
Tôi về đây với bao nổi niềm 

Chiều hoang tím hòang hôn dâng lịm 

Tôi về đây lê chân đi kiếm 

Lại những gì còn đang lỡ dỡ 
Tôi về đây thấy trong lòng bỡ ngỡ 

Ôi cuộc đời bao sự đổi thay

Sao không cho tốt lên với từng ngày 

Cứ kéo dài sự buồn đau thế 
Tôi về đây vùi câu kể lễ 

Ôi những gì mất mát hãy cho đi 

Tôi về đây bạn củ mong nhớ chỉ thì 
Khói thuốc với rượu nồng say vị 
Chỉ còn thương tủi với 2 người tâm sự 

Bóng đêm dài nghe lạnh hồn phai

Nói gì đây cho tan niềm thương tủi 

Bao tao phùng như chức nữ với ngưu lang
Tôi vẫn mong nối nhịp cầu ô thướt 

 Cho tất cả tìm đến nhau thật dể

Nổi lòng sao đau niềm nhân thế 
Đau thân phận đau cho kiếp số 
Tôi về đây mong vùi sâu lắp hố 

Bể oan cường do bởi nơi đâu 

Tôi về đây mong nối kết nhau 

Những tình thân ta xây dựng lại 
Xóa tan đi ưu phiền áo nảo

Bể nghiệp oan của mối hận lòng 

Giải tan đi đau khổ chất trồng 

Một đời người với bao năm gắn bó 
Tôi về đây tìm nguồn tẩy xóa 

Những vết lem làm xấu tình thương 

Tôi về đây mong sao tháo bỏ 

Những cái lòng ích kỷ cực đoan 
Tự buột nhau trong vòng lắm nghiệp oan 

Làm xô ngã một tường yêu vững chất 

Tôi về đây mong sao tháo ráp 

Cấy lại mầm thương yêu với thân tình 
Trong nỗi trôi giữa giòng đời nghiệt ngã 

 Tôi đã từng buông bỏ cả niềm tin 

áng có những thứ thuộc về mình 

Nhưng đã mất bất ngờ nghiệt ngã 
Tôi bước đi với con đường lủi thủi 

Muốn lánh xa tất cả những ân tình 

Tôi không muốn vai thêm hy vọng sống 

Những nợ nằn khó thể trả cho xong 
Tôi không muốn sống đời nhờ tạm

 Biến mình thành vô dụng dở công 

Tôi muốn đứng lên nhưng không còn sức

Vì đầy mình những thương tích mới tanh
Đã nhiều lần lẫn quẫn lanh quanh 

Không thoát được ra cái vòng oan trái 

Thân tàn tạ thất thần thoát dạ 

Bước nặng nề trí nảo có hờ không 
Bị chao choán không biết hướng về đâu

Mất phương định phó mặc cho dòng trôi nổi 

Biển đời kia gió giật sóng bồi 

Trôi lơ lững không bến chờ an dạ 
Những tình thân hai phương trời xa lạ

 Có mấy ngày hội ngộ lại nhau

Nhớ gì đây với tràn đầy những nỗi đau

 Trong tiềm thức lẫn hòa niềm yêu mến 
Nhớ khoanh khoắt cổi lòng buông thả 

Có một người đã đến trao cả nổi cảm thông 

Cầm bằng như trời gieo lại mầm cuộc sống 

 Là tái sinh của cuộc đời hư hỏng 
Hư số phần hư kiếp sống mong manh 

Sao oan trái cứ đến tìm hoài vậy 

Ta ghét ngươi đừng phiền người ta nữa 

Nó như vô tình vô cảm hóa
Đi khắp nơi để đau khổ bao người 
Người tôi yêu cũng đâu rồi 


Đời không chung vùng đất 
Nhưng nào bởi xa lắc xa lơ

Tưởng đã thấy bến bờ hạnh phúc 
Nhưng nào ngờ không gian xa ngút 


Là tháng ngày đứng đợi nhớ mong 
Thời gian kia không làm xanh mạch sống 

Cứ giởn đùa khi nhỏ giọt khi không 
Trái tim nồng bõng mòn tan vở 


 Rồi đóng băng trong buốt giá tâm hồn 
Muốn đi tìm một chổ tự vùi chôn 

Nhưng chạy trốn đó là hèn hạ 
Không thể để mặc cho oan trái tung hoành 


Tự nhũ lòng đừng lung lăng ý nghĩ 
Hãy quuyết trí cấy lại niềm tin 
Khi con tim ta còn nhịp đập 

Khi dòng máu nầy vẫn nặng những thâm ân 

Ta chưa tròn chưa đền xong thỏa 

Nếu buôn bỏ thật xấu hổ kiếp người 
Hiểu biết từ đâu mà có 

Có từ đâu đáp lại chưa nào 

Đành hủy diệt trong một chút sao 

Uổng công tạo uổng bao năm còn nhờ tựa 
Trách hóa công không công bình luật đạo 

Nghĩ thoáng lòng chất oan nghiệp kiếp nào 

Giờ trả quả cho những sai lầm tưởng nhỏ 

 Ngọn lửa nhỏ tưởng chừng bình thường quá 
Có nào ngờ làm rụi cả tương lai 
Bao tháng ngày buồn đốt thời gian 



Cho nó cháy sao không cháy tan đau khổ
Giọt nước tràn ly ai khéo bày khéo vẽ
Những ân tình ai khéo xé khéo chia
Hay tự mình tấm lòng nhỏ mọn mong manh 


 Không che ấm giữa dòng đời giá lạnh 
Không chùm vững trước đổi thay thế cuộc 

Để rách toạt cả những yêu thương 
Hay tình yêu mình nhỏ hơn lòng ích kỷ 



Không đẩy nổi những sai nghĩ sai làm 
Tôi về đây trước những gì thay đổi

Những người xưa đều ngã lói đi riêng 
Kẻ lao đao kẻ khổ liên miên


Kẻ thất nghiệp kẻ nhà cao lớn 
Kẻ bê tha kẻ vững bền sự nghiệp 
Sau những bước đi sau tôi không đuổi kiệp  

Trước những người đã từng đứng sau tôi 

Tránh chông gai lại lách nhằm trơn trợt

Âu số phần ai chạy thoát khỏi đâu 
Cố nghĩ nhiều mơ tưởng chỉ cưỡng cầu 
Vòng oan trái có ai giống ai đâu


Có người bị nhẹ có người tổn trọng thương 
Con mất cha vợ phải xa chồng 

Hay chém giết chỉ vì một hờn ghen nhỏ mọn 
Chồng đánh vợ con lại chưởi cha 

  
Nhà tan nát vợ chồng tự nhau bôi bác
Tranh tình yêu giết lấy kẻ thù  

Nong chiếm trọn nhưng rồi mất tất cả thôi
Kẻ thua chết còn người tàn tạ 

Cũng vào vòng lao lý khổ đau 

Xét ra xem đã có ai thắng được ai nào 
Đều thua cả và gục ngã dưới những nghĩ suy nông nỗi 
Khi yêu nhau cũng vì nhau nóng vội 

 Rồi hờn ghen rồi tự đọa khổ cũng nóng vội cho nhau 

Nhìn dòng đời suối lệ muốn tuôn trào 

 Nhưng đã không còn nước mắt 
Lòng khô khang tưởng đã cháy thành tro bụi 
Nhiều khi ý nghĩ chỉ là những điều hủy diệt 


 Cho tiêu tan tất cả yêu thương và thù hận 
Cho con người không còn thấy mặt nhau 

Cho ta không còn gặp bao vướng mắt 
Cho những người tồi tác không còn 


Cho ta không còn trên cổi thế 
Giữa giòng người luôn chỉ biết riêng thân 
Sự yêu thương muốn giành trọn của ta là mãi 

Một sự nhằm cũng làm cho sự ích kỷ hung tàn 

Chỉ muốn nhận chứ cho đi thì chẳng 

Khi nhỡ nhằm bị xâm phạm cái ác sẽ lộ ra 
Trước thực tế ai cũng ngỡ ngàn 

Vì sự thật không thể trở thành có thể

Đến được với nhau là một điều không dể 

Sao lòng người dị kỷ để tự đẩy xa đi 
Còn gần nhau có chất vui gì 

Khi ích kỷ luôn chỉ biết mình không thông cảm 

Còn xa nhau chưa chất là điều không tốt 

Vì cuộc đời lận đận trói buột nhau chi 
Đau lòng hai chữ chia ly
Bên nhau nghiệt ngã chất gì sẽ vui 


Muốn đẩy lùi đi sự nghiệt ngã 

Có muôn người vẫn cùng hướng như ta 
Nhưng thực tế tại sao khó quá 

 Cũng bởi vì sự nọ sự kia 

Vì lòng người có khuôn 
tình nghĩa 
Nhưng trong lòng luôn có ranh giới phân chia
Phải làm sao hướng về chung một điểm 

Điểm chơn như tấm thiện cho là nhận 

Là cho sự yêu thương và thông cảm 

Và nhận lấy cái bổn phận xây hạnh phúc cho người 
Là bỏ đi tấm lòng riêng ích kỷ 

 Và sống biết cạn nghĩ cho nhau 

Là bao dung rộng lượng và tha thứ 

 Chấp nhận cho đi chứ không tiếc đòi
Không để mình mong lung trong oán hận 

 Để dậy niềm hung ác và sát phạt 

Tự giữ lòng son dù đời bội bạc 

Nhìn người lòng thúi nát nát cũng chớ khinh 
Giúp được nhau và tha thứ 

Ngoài bản năng ta phải biết điều nhã nhận 

Thà một mình ta sống đời cô độc 
Hơn có người ta dở khóc dở vui 
Một mình ta dẫu có ngậm ngùi

Nhưng ta không ngậm ngùi vì lẽ đó 

Nà ta thương cảm cho tất cả dòng đời tất tả 
Đẩy xô nhau làm xiu ngã  công trình 
Sự yêu thương là bình minh soi rọi 
Sáng muôn đường cả kẽ lá bụi cây

Sự ích kỷ là bóng tối bao trùm đường xá 

Không đuốc đèn sẽ sa ngã mà thôi 
Nên hãy tạo trong nhau một tình thương mãi mãi 

Hơn cả kim cương vững chất trường tồn 

Để không nhẳn nhọc bôn chôn 
Khi tình người lúc mưa lúc nắng
Kiếp con người tục trần quá ngắn 

Không đủ đâu cho những yêu thương 

Đừng đi theo nữa cái bản tâm nhân ngã 

Tự hỏi lòng mình trước khi xét đến người 
Tôi về đây thăm lại trốn củ 

Lòng ấp ủ buồn rủ niềm thương 

Tôi vê đây kéo sợi vấn vương

Ôi yêu thương vẫn còn trông đợi.
7/7/2013
--------------------------





TIEU NGAO GIANG HO


TIẾU NGẠO GIANG HỒ


Ngẫm cái trò đời lắm quái quăm , 

nực cười nhân thái chữ lương tâm , 

chỉ trên cửa miệng đầy mang trá , 

ôm ấp mộng sai cứ giữ cầm , 
.. 
có kẻ làm thầy đầy đạo đức , 
nghĩa nhân danh tiếng nực gần xa , 
trong lòng vọng tưởng ta kêu hãnh , 
lại đấm lợi danh thật thúi tha , 
.... 
có kẻ làm vua trên một cổi , 
bạo hành ngan dọc lắm kinh ôi , 
người kiên kẻ cuối thân loàn dạ , 
cũng chỉ ngu si lỵ đấm mồi , 
.... 
cỏ kẻ vì tình bất tiết danh , 
tranh đua giành giặc cũng vô thành , 
chết rồi tiếng oán còn đòi kéo , 
trầm lỵ nhân gian mãi lẫn quanh , 
.... 
ta dại ta say ta ngạo cười , 
cười mà cũng rớm lệ tuôn rơi , 
chảy vào tim đỏ một dòng máu , 
đã thấm men cay của vị đời , 
... 
tiếu ngạo giang hồ hết nổi vui , 
trần giân lộn xộn nhọc chen vùi , 
gió cuồn cát loạn bay tơi tả , 
mấy kiếp phong thu trả nợ đời . 
.... 
có luyến có lưu cũng mất mòn , 
có xinh có ngát cũng bôn chôn , 
ta say men đắng đầu điên đảo , 
của cuộc thế trần muốn ối nôn , 
... 
ai của lòng ta của tiết thương , 
dìu nhau xây đẹp mộng yêu đương , 
gian hồ yếm trá tình đen bạc , 
chớ để lỵ lòng những nhiễu nhương , 
.... 
ai của tình ta giắc tỉnh trường , 
dìu nhau tìm đến nơi thiên đường , 
bỏ ngoài danh lợi sống thanh bạch , 
dẩu núi rừng sâu vẫn mến thương , 
..... 
Tiếu ngạo giang hồ hoài tranh bá , 
gây oan khiêng nghiệp quá trầm sa . 
ta về soi lại lòng ta , 
chăm hoa thắm lại chăm đời trở xanh ,. 
TRỊNH QUỐC NHƠN 
24/11/2013



thời đại thị trường kinh tế xoay . 

kiếm tiền khổ lắm nhọc thân thôi , 

thừa giờ dạy học thêm đôi chút , 

chút đỉnh tiền lương khó sống vui. 
giáo viên thành phố vì tiền , 
dạy thêm vài chữ làm phiền nhân dân,....



vùng sâu vùng núi thương người dân , 

đời sống khó khăn lắm nhọc nhằn , 

có dạ thương con nào dám ước , 

tương lai con cái vững đường nhân , 
dạy người chữ nghĩa chữ nhân , 
giáo viên cũng phải tiết thân làm nền.......



thời đại văn minh đến giật mình , 

học sinh đi học chẳng nên hình , 

bao bì lốp áo trắng tinh ấy , 

mà cái phẩm nhân lem tựa sìn .


mùa đông lạnh lắm mọi người ơi , 

mặc mấy áo rồi vẫn rung người . 

ra phố thôi đành chăn ủ lốp , 

cái tôi thì sợ chi ai cười .


thời đại bây giờ lắm lý thông , 

cái gì khoá lại cho an lòng , 

kẻ gian trộm cướp ôi đầy dẫy , 

muốn được an toàn phải liệu phòng.


phụ nữ bây giờ đã khác xưa , 

chuyện nhà nội trợ đã là thừa , 

đua cùng xã hội thua chi hỡi , 

các bặc mày râu có thấy chưa .


khêu lãm ôi chà các nữ sinh , 

nhìn vô sây mắt ngứa con tình , 

trái tim khát dục trong màu sáng , 

tìm ẩn đưa ra khó giữ mình .


làm nghề giữ trẻ chẳng lương tâm , 

đánh đập trẻ em như thú cầm , 

nhận việc lấy tiền vui hớn hở , 

thi hành làm trái phải tù thâm .


mười năm oan nghiệt khen ai nhằm , 

tội ác nhỡn nhơ thật quái quăm , 

lìa vợ xa con chịu cái án , 

oan tình ai cảm đủ lương tâm .


vụ án giết người vì trốn tội, 

làm sai càng lún vào sâu hơn , 

cát tường thẩm mỹ làm người chết , 

vứt xác phi tang gây xấu nhờn . 
vỏ ngoài bóng đẹp ruột đầy sâu , 
thẫm mỹ bất nhân làm thúi xấu .
============