13/05/2021
(Trích :Tiếu Ngạo Giang Hồ)
Lâm Chấn Nam không giần được giận
Xô mạnh làm Trần Thất té lăn
Bình Chi quát lớn lên rằng
Người chớ nói nhăng thêm nữa cho yên
Lâm Chấn Nam ra miền hậu sảnh
Miệng lầm bầm ngẫm cảnh vừa nghe
Nhớ ra cú đá hậu e
Không là đệ tử cũng dè liên quan
Phái Thanh Thành họ Dư đúng thật
Chiêu Bách Biến Ảo Thoái đá sau
Rồi ông cất tiếng gọi vào
Tiêu sư các vị chia nhau tìm người
Các tiêu sư Triệu -Thôi- Chu- Lý
Tìm tông tích của Sử tiêu sư
Mời ông trở lại cho dù
Có chi lầm lỡ liệu trừ giải xong
Lâm Chấn Nam trong lòng tự hỏi
Gã Tứ Xuyên đó thật là ai
Đích thân tìm hiểu vụ này
Đến tìm tửu quán là hay biết liền
Lâm Bình Chi dẫn đường đi trước
Cùng vài người ngựa lướt theo sau
Cái tên Trần Thất xôn xao
Lòng đầy lo lắng suýt sao hãi hùng
Khi đến nơi Bình Chi gõ cửa
Chẳng thấy ai ra ngửa đón chào
Tên Trần Thất lại suýt sao
Chất là họ bị giết chao mất rồi
Lâm Chấn Nam tay thời xô cửa
Cái then cài gãy tựa làm hai
Cửa thì đưa lại đưa lai
Tiếng kêu cót két giữa ngay đêm rừng
Thắp ngọn đèn cho bừng lên sáng
Chăn niệm còn xếp gọn bên trong
Chất do cái chết không mong
Nên sợ phiền lòng họ đã bỏ đi
Tên Trần Thất vẫn thì nói cuội
Xin Thôi- Lý hai người hộ tui
Tứ Xuyên ác quỷ trời ui
Cầu xin Thánh Phật độ đời vinh vang
Lý tiêu đầu chưởi phan vào mặt
Tên Trần Thất ngươi thật vô năng
Rồi cùng cầm cuốc đào phăng
Không lâu xác chết lưng phần nổi lên
Rồi cuốc sâu xuống kênh vài phát
Giật lưỡi cuốc rịt xác ngửa ra
Thoáng nhìn kinh hãi khiếp mà
Khiến tên Trần Thất đánh sa lồng đèn
Lâm Binh Chi thêm phen hú vía
Thật rõ ràng hôm trước xác chôn
Là tên hán tử Tứ Xuyên
Mà nay sao lại xác người khác ư
Lâm Chấn Nam ngắt lời rồi nói
Thắp đèn lên việc đổi lạ kỳ
Vậy là ta trách nhầm y
Chết không thương tích vậy thì ngộ thay
Trần Thất vừa thoáng tai nghe vậy
Liền trấn an nhìn lại mà xem
Thì y sửng sốt kêu lên
Sử.. tiêu đầu, Sử... tiêu đầu đây mà
Lâm Chấn Nam vào nhà tra xét
Cái vụ này quả thật có gì
Tìm xong chẳng thấy lạ chi
Kỷ càng vẫn thấy đồ thì thường thôi
Bỗng Bình Chi lại ngôi lên tiếng
Bảo gia gia một chuyến lại coi
Trong phòng thiếu nữ vậy thời
Bình Chi cầm chiếc khăn ngời màu xanh
Trên chiếc khăn một cành mai sánh
Hoa mai vàng thoang thoảng mùi thơm
Nhà nghèo lo nổi áo cơm
Làm sao có của đẹp thơm như vầy
Rồi nhặt được hạt châu nhỏ bé
Dưới gầm giường lấp lé tròn vo
Hạt này tuy chẳng quý to
Nhưng là đồ đính hoa tai sang giàu
Lâm Chấn Nam hồi lâu suy ngẫm
Không lẽ nào đồng bọn của nhau
Nếu sao hai kẻ phương nào
Lại mang xác chết đi đâu khó lường
Rồi thoáng giây cái tên Trần Thất
Chẳng biết là biến mất đi đầu
Cái tên nhúc nhát thật rầu
Sợ ma trốn mất về lâu mất rồi
Lâm Chấn Nam lại soi đèn lại
Thì cái xác vừa nãy mất tiu
Hố đào ai lấp bằng phiêu
Chất là Trần Thất làm liều phả đây
Ông vội liền tay cầm lấy cuốc
Rồi đào lên kết cuộc ra sao
Quả nhiên xác chết chạm vào
Cái thây mềm nhũn áo màu khác đi
Xem lại thì thây thi Trần Thất
Khiến mọi người hồn phách hoảng lên
Kẻ thù chẳng hẳn gần nên
Vội liền rút kiếm thủ yên phận mình
Chưa bao giờ thất kinh hồn vía
Khuyến cho ông rút kiếm phòng cơ
Đêm khuya trăng sáng tờ mờ
Nhìn ra trước ngõ giật giờ lá lay
Nhìn ra trước thấy ngay một kẻ
Trên lưng ngựa ngồi trệ rũ thây
Bình Chi liền rút kiếm ngay
Đâm về phía trước vào thây trước mình
Chàng dùng chiêu Lưu Tinh Cản Nguyệt
Đâm về trước gần chạm vào thây
Thì liền dừng lại tại đây
Đưa tay xô nhẹ người này tự rơi
TQN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét