Thứ Năm, 13 tháng 5, 2021

TIẾU NGẠO GIANG HỒ. 6

HAI CHỤC TIÊU ĐẦU CHẾT UỔNG MẠNG
13/05/2021
(Trích : Tiếu Ngạo Giang Hồ)

Ánh trăng vàng chiếu soi vào mặt
Nhìn người này da sắc ửng vàng
Chòm râu dê thật ngỡ ngàn
Nhìn kỹ rõ ràng là Sử tiêu sư

Lâm Chấn Nam gầm gừ lên tiếng
Là ai làm lộ diện ra đây
Nếu là quân tử so tài
Cớ chi núp mặt như loài chuột hoang

Rồi lại nói Lão già họ Tát
Với cô gái bán rượu quán này
Dầu không cùng bọn Xuyên Tây
Cũng là cố ý đến đây mưu đồ

Lâm Bình Chi nói Dư quán chủ
Phái đến đây đầy đủ bốn người
Phải chăng bọn chúng đúng rồi
Đã làm ra chuyện hại người này chăng

Lâm Chấn Nam nói rằng trước hết
Đem cái xác họ Sử mang về
Đừng cho quan phủ biết chi
Để ta kiểm xét tỏ bề thể nao

Vừa về đến trước xào tiêu cục
Thấy đám người đông đúc lao xao
Nhìn xem cờ hiệu chênh chao
Gãy nằm dưới đất biết bao tiếng lời

Đây không phải do người chặt đổ
Mà do lực công nộ gây ra
Chưởng này thật chẳng thường là
Nội công tu luyện hơn đà mươi năm

Lâm Chấn Nam kìm tâm nóng giận
Vào hậu sảnh nghỉ ở phòng sương
Phu nhân ông lại vào luôn
Bày ra hai lá cờ lên trên bàn

Nhìn lá cờ ông càng tức giận
Cú đập tay gãy hẳn chiếc bàn
Lá cờ Sư Tử màu vàng
Bị khoét hai mắt chỉ còn lỗ toang

Còn một lá Phước Oai Tiêu Cục 
Thì chữ oai bị cắt vạch ngan
Làm ông nóng giận sôi gan
Không kìm nén được nói phan mấy lời 

Rằng Lâm gia giết người thì giết 
Chứ cần gì cái hạng như vầy 
Phu nhân liền hỏi giết ai
Bà cùng nhà võ tính cay cũng thường 

Thì Trịnh tiêu đầu và Bạch Nhị 
Vốn đã biết cái chết bất thường 
Bình Chi cũng kể ra luôn
Vụ mà giết kẻ nhiễu nhương bất bình 

Lâm Chấn Nam giật mình chợt nghĩ 
Còn hai bước chúng hại con ta
Ông liền dặn bảo con mà 
Má con đang cảm con à ở bên

Phu nhân bà vừa nghe ông nói 
Muốn miệng cười chợt nổi hiểu ra
Ông kêu chăm sóc cho ta
Thật ra là muốn cùng mà giữ con

Rồi ba người ngủ xong thức dậy 
Đã có người sớm chạy báo tin
Rằng con ngựa của Bình Chi
Đột nhiên cũng chết lạ kỳ làm sao

Lại có người chạy vào lắp bắp 
Thật nguy to họ chết sạch rồi 
Hôm qua ông bảo tuần tra
Hai ba người đã chết mà rồi sao

Mười bảy người tiêu đầu đã chết 
Xác thây nằm đủ hết trước nhà 
Xóm giềng thấy cảnh xấu là 
Họ dần rời khỏi tránh mà tai ương 

TQN


TIẾU NGẠO GIANG HỒ. 5

XÁC CHẾT BIẾN ẢO
13/05/2021
(Trích :Tiếu Ngạo Giang Hồ)

Lâm Chấn Nam không giần được giận
Xô mạnh làm Trần Thất té lăn
Bình Chi quát lớn lên rằng
Người chớ nói nhăng thêm nữa cho yên

Lâm Chấn Nam ra miền hậu sảnh
Miệng lầm bầm ngẫm cảnh vừa nghe
Nhớ ra cú đá hậu e
Không là đệ tử cũng dè liên quan

Phái Thanh Thành họ Dư đúng thật
Chiêu Bách Biến Ảo Thoái đá sau
Rồi ông cất tiếng gọi vào
Tiêu sư các vị chia nhau tìm người

Các tiêu sư Triệu -Thôi- Chu- Lý
Tìm tông tích của Sử tiêu sư
Mời ông trở lại cho dù
Có chi lầm lỡ liệu trừ giải xong

Lâm Chấn Nam trong lòng tự hỏi
Gã Tứ Xuyên đó thật là ai
Đích thân tìm hiểu vụ này
Đến tìm tửu quán là hay biết liền

Lâm Bình Chi dẫn đường đi trước
Cùng vài người ngựa lướt theo sau
Cái tên Trần Thất xôn xao
Lòng đầy lo lắng suýt sao hãi hùng

Khi đến nơi Bình Chi gõ cửa
Chẳng thấy ai ra ngửa đón chào
Tên Trần Thất lại suýt sao
Chất là họ bị giết chao mất rồi

Lâm Chấn Nam tay thời xô cửa
Cái then cài gãy tựa làm hai
Cửa thì đưa lại đưa lai
Tiếng kêu cót két giữa ngay đêm rừng

Thắp ngọn đèn cho bừng lên sáng
Chăn niệm còn xếp gọn bên trong
Chất do cái chết không mong
Nên sợ phiền lòng họ đã bỏ đi

Tên Trần Thất vẫn thì nói cuội
Xin Thôi- Lý hai người hộ tui
Tứ Xuyên ác quỷ trời ui
Cầu xin Thánh Phật độ đời vinh vang

Lý tiêu đầu chưởi phan vào mặt
Tên Trần Thất ngươi thật vô năng
Rồi cùng cầm cuốc đào phăng
Không lâu xác chết lưng phần nổi lên

Rồi cuốc sâu xuống kênh vài phát
Giật lưỡi cuốc rịt xác ngửa ra
Thoáng nhìn kinh hãi khiếp mà 
Khiến tên Trần Thất đánh sa lồng đèn 

Lâm Binh Chi thêm phen hú vía 
Thật rõ ràng hôm trước xác chôn
Là tên hán tử Tứ Xuyên
Mà nay sao lại xác người khác ư 

Lâm Chấn Nam ngắt lời rồi nói 
Thắp đèn lên việc đổi lạ kỳ 
Vậy là ta trách nhầm y
Chết không thương tích vậy thì ngộ thay

Trần Thất vừa thoáng tai nghe vậy 
Liền trấn an nhìn lại mà xem
Thì y sửng sốt kêu lên
Sử.. tiêu đầu, Sử... tiêu đầu đây mà 

Lâm Chấn Nam vào nhà tra xét 
Cái vụ này quả thật có gì 
Tìm xong chẳng thấy lạ chi
Kỷ càng vẫn thấy đồ thì thường thôi

Bỗng Bình Chi lại ngôi lên tiếng 
Bảo gia gia một chuyến lại coi
Trong phòng thiếu nữ vậy thời 
Bình Chi cầm chiếc khăn ngời màu xanh

Trên chiếc khăn một cành mai sánh 
Hoa mai vàng thoang thoảng mùi thơm 
Nhà nghèo lo nổi áo cơm 
Làm sao có của đẹp thơm như vầy 

Rồi nhặt được hạt châu nhỏ bé 
Dưới gầm giường lấp lé tròn vo
Hạt này tuy chẳng quý to
Nhưng là đồ đính hoa tai sang giàu 

Lâm Chấn Nam hồi lâu suy ngẫm 
Không lẽ nào đồng bọn của nhau
Nếu sao hai kẻ phương nào 
Lại mang xác chết đi đâu khó lường 

Rồi thoáng giây cái tên Trần Thất 
Chẳng biết là biến mất đi đầu 
Cái tên nhúc nhát thật rầu 
Sợ ma trốn mất về lâu mất rồi 

Lâm Chấn Nam lại soi đèn lại 
Thì cái xác vừa nãy mất tiu
Hố đào ai lấp bằng phiêu 
Chất là Trần Thất làm liều phả đây 

Ông vội liền tay cầm lấy cuốc 
Rồi đào lên kết cuộc ra sao
Quả nhiên xác chết chạm vào 
Cái thây mềm nhũn áo màu khác đi

Xem lại thì thây thi Trần Thất 
Khiến mọi người hồn phách hoảng lên
Kẻ thù chẳng hẳn gần nên
Vội liền rút kiếm thủ yên phận mình 

Chưa bao giờ thất kinh hồn vía
Khuyến cho ông rút kiếm phòng cơ 
Đêm khuya trăng sáng tờ mờ 
Nhìn ra trước ngõ giật giờ lá lay

Nhìn ra trước thấy ngay một kẻ 
Trên lưng ngựa ngồi trệ rũ thây
Bình Chi liền rút kiếm ngay
Đâm về phía trước vào thây trước mình 

Chàng dùng chiêu Lưu Tinh Cản Nguyệt 
Đâm về trước gần chạm vào thây 
Thì liền dừng lại tại đây 
Đưa tay xô nhẹ người này tự rơi 

TQN


Thứ Tư, 12 tháng 5, 2021

TIẾU NGẠO GIANG HỒ. T4

LÂM GIA DẬY SÓNG
12/05/2021
(Trích : Tiếu Ngạo Giang Hồ)

Lâm Chấn Nam thở phì liền nói
Để ta xem sự đổi thế nào
Bình Chi cũng bước theo sau
Ra tới vườn rau thấy bảy tám người

Vội liền nhường đường lui dẹp lối
Lúc tới coi Bạch Nhị trần chuồng
Áo quần đã lột sạch chơn
Thật không tùy vết mặt còn cười tươi

Khám tử thi không hề trúng độc
Một cái chết kỳ lạ làm sao
Rồi ông quay gót lui vào
Hai cha con lại cùng nhau luận bàn

Ông hỏi rằng cái tên Bạch Nhị
Cùng Bình Chi hôm trước đi săn
Chàng thì cũng thật thưa vâng
Nhưng về gã vẫn khỏe thân yên bình

Rồi ông đành nói phanh chuyện khác
Đường bảo tiêu qua đất Tứ Xuyên
Đã qua mười mấy năm liền
Chưa thành nay lại đột nhiên được thời

Dư quán chủ nhận về lễ vật
Còn phái người gặp mặt viếng thăm
Bốn tên đệ tử Thanh Thành
Vượt ngàn vạn dặm mới đành đáp tin

Lâm Bình Chi lơ nhìn rồi nói
Rằng Phước Oai cũng nổi danh lừng
Hàng năm biếu lễ đến dưng
Họ liền đáp lễ mới ưng thỏa hòa

Lâm Chấn Nam cười xoa rồi nói
Thật con chưa hiểu nổi chuyện gì
Thanh Thành cùng phái Nga Mi
Ngan hàng hai phái tỉnh kỳ Tứ Xuyên

Mấy trăm năm duy truyền tông phái
Nhận đệ tử rèn dại rất đông
Thiếu Lâm cùng với Võ Đang
Cũng chỉ so đồng ta lại thế cô

Đường bảo tiêu giang hồ hiểm hóc
Phải nhu nhường tài lộc mất chi
Xưng hùng xưng bá kể gì
Lùi đi một bước vậy thì trời yên

Lâm Bình Chi tính liền nói tiếp
Chưa kiệp thì có kẻ báo tin
Trịnh tiêu đầu chết thình lình
Hai cha con bỗng giật mình hãi kinh

Lâm Bình Chi rùn mình đứng dậy
Vẻ run run nói chẳng hết câu
Chất là bọn chúng báo... thù
Chữ thù chưa thốt đã như ngẹn lời

Lâm Chấn Nam ra ngoài đại sảnh
Thì Trần Thất hồng hộc chạy vào
Nói rằng con quỷ Tứ Xuyên
Báo thù đã đến đòi liền mạng chung

Trịnh tiêu đầu đã vong tuyệt mạng
Xin cứu giùm tiếp đến tiểu nhân
Rồi thì bị quát nói nhăng
Tổng tiêu liền hỏi xác nằm ở đâu

Rồi thì bước chân ra đến cửa
Đã có người nói giữa ban ngày
Giống như Bạch Nhị trước đây 
Chết không chảy máu vết trầy cũng không

Rồi thì trời cũng trong sập tối 
Lâm Chấn Nam tự gội đèn soi
Không tìm ra vết trên người 
Nếu là ôn dịch chết rồi vẫn tươi 

Lúc đương thời cũng người hào kiệt 
Nào tin vào những việc quỹ thần 
Vụ qua Bạch Nhị từ trần 
Vụ này họ Trịnh cũng hằn giống nhau

Ông liền nghĩ lẽ nào sự việc 
Có liên quan đến chuyến đi săn 
Rồi thì rạng hỏi Bình Chi
Đi săn bữa trước cùng thì những ai

Bình Chi mới đáp rằng họ Trịnh 
Sử tiêu đầu Bạch Nhị theo sau
Và tên Trần Thất cùng nhau
Năm người cương ngựa vào rừng thành Tây 

Ông gật đầu đưa tay rồi bảo 
Hai người hãy cùng bước theo ta
Lệnh cho mời gọi Sử gia
Rồi ba người bước vào mà phòng sương 

Đợi hồi lâu mà tin họ Sử 
Chẳng thấy đến thật sự mòn trông
Liền kêu Trần Thất rời phòng 
Đi mời họ Sử họp tòng đến ngay

Trần Thất liền định nay ra cửa 
Chợt quỳ xuống giống tựa mất hồn 
Cầu xin năn nỉ dập dồn 
Rằng con quỷ Tứ Xuyên còn ghớm ghê

Thấy Trần Thất vụn về khiếp sợ 
Lâm Chấn Nam cũng ngợ nghi lòng 
Hỏi phanh câu chuyện vừa xong
Chuyến đi săn trót vướng vòng lôi thôi

Rồi kêu thuật đầu đuôi sự thể 
Việc đánh nhau diễn kể ra sao
Hai tên lai lịch thế nào 
Có tên ngờ ngợ nhớ lào họ Dư 

Kể chiêu thức võ ư đối thủ 
Nếu tầm thường thật sự yên tâm 
Vừa vui phút chốc lo thầm 
Lẽ nào đệ tử Thanh Thành Tùng Phong

Cố nhẫn lòng chờ mong họ Sử 
Mới tỏa tường lẽ sự ra sao
Gã này thích chốn má đào 
Phong lưu chất đã chìm vào đam mê

Có người báo khắp nơi tìm kiếm 
Chẳng thấy đâu những điểm từng quen 
Từng nghe những chuyện rối ren
Đã thành kinh nghiệm luyện rèn bấy lâu

Chuyện tiêu cục An Thông thở trước 
Phủ Khai Phong thuộc tỉnh Hà Nam
Cơ ngơi đồ sộ việc làm 
Vì do nội gián rã tan một thời 

Ông nghi ngờ chất tên họ Sử 
Là nội gian gây sự bất an
Trong hai cái chết bàng hoàng 
Nên là bỏ trốn tránh sàn đổ ra

Bỗng Trần Thất hớt ha lên tiếng 
Ôi hỏng bét con quỷ Tứ Xuyên
Đến đòi mạng đã lôi mà 
Cầu xin cứu mạng tiếp là tiểu nhân

TQN


TIẾU NGẠO GIANG HỒ. T3

KIẾP NẠN LÂM GIA
12/05/2021
(Trích :Tiếu Ngạo Giang Hồ)
Lâm Bình Chi chẳng còn hồn vía
Và trái tim muốn nhảy ra ngoài
Lần đầu bởi trót lỡ tay
Rất là hoảng hốt mặt mày lạnh tanh

Gã họ Giả cùng người họ Sử
Cũng dừng tay ẩu đả với nhau
Đứng nhìn gã họ Dư sao
Hai chân lảo đảo miệng trào máu tuôn

Gã cố cầm cán cây trủy thủ
Rút mạnh ra máu phún tung xa
Và rồi hốt hoảng tiếng la
Bảo rằng nói lại gia gia báo thù

Rồi té ngã giãy ư đành đạch
Nằm bất động chẳng lách thân mình
Thấy trong cuộc biến thế tình
Sử cùng Nhị -Thất khí binh dự phòng

Tên họ Giả thấy trong hoàn cảnh
Chúng giết người lỡ mánh làm luôn
Giết ta bịt miệng nguy lường
Bèn nhanh lên ngựa chặt cương chạy vèo

Rồi Trần Thất đá vào thi thể
Bởi nhà mi vô lễ đành cam
Bình Chi trót lỡ tay làm
Trong tâm chẳng muốn vướng kham sát người

Cũng vừa may đang trời sụp tối
Ta đem xác chôn dấu ngay thôi
Sử bèn hỏi thiếu gia người
Có đem theo bạc tiện bề trở xây

Bình Chi rằng còn hai mươi lượng
Sử tiêu đầu chẳng ngượng liền đưa
Bảo ông Tửu quán cầm nhưa 
Liệu lo mai táng việc vừa chẳng mong

Việc lo xong trời trong mịt tối 
Chàng yên dạ lên ngựa hồi gia
Nhưng lòng vẫn thấy xuyến xoa
Băn khoăn chưa hết việc qua kinh hoàng

Chàng về nhà còn đang lo nghĩ 
Nên nói ra hay dĩ dấu luôn
Không ngờ về đến phủ đường 
Thì là chạm mặt ngay luồng phụ thân

Lâm Chấn Nam miệng tăng tẩu thuốc 
Thấy con về vội chuốt thử xem
Đưa tay quất xuống vai mềm 
Bảo con hãy trả đòn xem thế nào 

Đây là chiêu Lưu Tinh Phi Trụy 
Thứ hai sáu kiếm phổ Tịch Tà 
Bình thường thì đã ứng hòa 
Khai Hoa Kiến Phật chiêu mà giải ngay

Ông thấy lạ hỏi nay sao thế 
Chàng thẩn thừ vòng lại phía sau
Cầm ngay cây chổi lông gà 
Đâm vào lưng của ông mà phản công 

Đây là chiêu Hoa Khai Kiến Phật 
Thứ bốn sáu kiếm pháp Tịch Tà 
Ông cười thế mới phải là 
Khen con tiến bộ ngày mà nhiều thêm

Rồi ông lại ngồi êm xuống ghế 
Nói hôm nay thật có tin vui
Lý tiêu đầu đã báo về 
Rằng quà thụ lễ được người nhận xong

Dư quán chủ Tùng Phong chùa huyện 
Phái Thanh Thành thuộc tỉnh Xuyên Tây
Mới nghe mấy chữ như vầy 
Bình Chi lại thấy lòng đầy băn khoăn 

Rồi ông cũng nói phăng giải tỏa 
Rằng nhà ta giàu có hôm nay
Ba đời Tiêu Cục Phước Oai
Bây giờ rộng khắp mười hai tỉnh thành 

Đời tổ phụ võ công hiển hách 
Đến đời ta giảm hẳn uy danh
Làm ăn phát đạt phải sành 
Bốn phương thân hữu thuận thành thuyền xuôi 

Khi tới đây bốn người đệ tử 
Phái Thanh Thành con liệu kết giao
Học trao phong cách anh hào 
Danh gia chính phái mai sau rỡ ràng

Nói đến đây bỗng vang ngoài cửa 
Mấy đứa cầm cờ hiệu chạy vào 
Ông liền hỏi chuyện làm sao
Có chi hốt hoảng mau mau giải trình 

Cầm cờ hiệu Thất Trần ấp úng 
Rằng Bạch Nhị ,Bạch Nhị chết rồi 
Lâm Chấn Nam bỗng sửng sồi 
Rằng ai giết gã bạc bồi phải chăng 

Thất Trần đáp rằng không phải thế 
Mà vừa rồi lão Lý ra vườn 
Thấy rằng bên cạnh cầu tiêu
Nhị nằm yên đó không tùy vết chi

TQN


Thứ Ba, 11 tháng 5, 2021

TIẾU NGẠO GIANG HỒ. 1

QUÁN RƯỢU PHÁT SINH ÁN MẠNG
12/05/2021
(Trích : Tiếu Ngạo Giang Hồ)
Tổng tiêu đầu Phước Oai Tiêu Cục
Lâm Chấn Nam và vợ họ Vương
Cha cô quê ở Lạc Dương
Là Vương Nguyên Bá danh tường võ lâm

Kim Đao môn tay cầm quyền chủ
Hiệu vô địch quần vũ gần xa
Khi Vương -Lâm kết chung nhà
Sinh con trai đặt tên là Bình Chi

Thuở từ nhỏ được khi chiều chuộng
Nên tính chàng ương bướng lắm khi
Gia đình nhà võ cũng vì
Dạy chàng cung kiếm duy trì nghiệp gia

Chiều hôm ấy rời nhà lên ngựa
Có năm người thọ bữa đi săn
Lâm Bình Chi tuổi hiếu năng
Mới mười tám tuổi nên rằng ham vui

Đi cùng chàng bốn người cụ thể
Hai tiêu đầu Trịnh -Sử họ người
Bạch Nhị -Trần Thất theo cui
Cùng đi săn bắn ngoại thành phía tây

Ngựa của chàng như bay nhanh vọt
Con tuyết kỵ đã ngót vượt xa
Không lâu bắn được thỏ - gà
Chưa săn heo được trời đà hoàng hôn

Năm người mới bồn chồn tìm nghỉ
Đến Tửu Quán mong phỉ cơn say
Vào trong lặng ngắt thế này
Gọi ngay Lão Thái ra đây tiếp bàn

Một ông lão lom khom tóc bạc
Nhẹ bước ra xao xác đón chào
Vài lời tán gẫu hâm hao
Rằng là Lão Thái bàn giao quán này

Bán quán này lại đây cho lão
Cùng con gái nương náo hỗm nay
Thoáng nhìn cô gái trong quầy
Tóc bó hai búi mặt đầy rổ loang

Sử tiêu đầu xách mang gà thỏ
Thú săn được đưa đó cho ông
Bảo rằng mổ sạch nấu xong
Chia thành hai bát rồi đồng đem ra

Lão rằng khách nếu mà muốn nhậu
Thì tạm dùng đậu phọng bò khô
Uyển Nhi con gái nghe hồ
Liền vào vội lấy đem đồ ra ngay

Lâm Bình Chi khẩy tay kêu rượu
Ba cân thượng hạng Trúc Diệp Thanh
Uyển Nhi cô gái áo xanh
Vội vào lấy rượu rồi đành vào trong

Trịnh tiêu đầu rớt xong bát rượu
Uống một hơi ngưỡng cổ cười reo
Quán tuy đổi chủ thay kèo
Rượu thì vẫn vị như lèo trước đây

Rồi nhìn ra phía ngoài trước quán 
Có hai thằng hán tử áo xanh
Nghe trong giọng nói phóng thanh
Là người vốn thuộc ở miền Xuyên Tây

Hai tên đến gốc cây buột ngựa 
Rồi vào quán gọi bữa dùng ngay
Trên đầu khăn trắng ý này 
Để tang Gia Cát Lượng từ ngàn năm 

Rồi hai tên vang âm kêu rượu 
Chủ quán đâu phục vụ mau ngay
Uyển Nhi nhỏ nhẹ tiếp bày 
Tên người họ Giả đưa tay nâng cằm 

Tên họ Dư cũng ầm cười rộ 
Cô gái này ngực nở da mềm 
Hai tên ăn nói ngửa nghiên
Uyển Nhi cúi mặt chạy liền vào trong

Lâm Bình Chi thấy lòng khó chịu 
Bởi hai tên nhương nhiễu quá đà 
Mến nàng có nét nhu hòa 
Mặt mày có nét giống mà mẫu thân

Tên họ Dư lố lăn lại nói 
Con thỏ thoá dọa nổi ai nào 
Bình Chi khó nén giận sao
Ném liền bát rượu sang vào như tên

Tên họ Dư đã hên tránh né 
Rồi hai bên hóng hé đôi câu 
Trịnh tiêu đầu chẳng đợi lâu 
Vội vung quyền đánh vô đầu đối phương 

Gã họ Dư xoay người như chớp 
Chụp huyệt mạch môn đớp phản đoàn 
Đẩy lùi họ Trịnh đổ toang
Văng vào bàn gỗ chẳng còn phản công 

Rồi họ Dư lại xong lên tấn 
Nhấn vào gáy hạ gục đối phương 
Trịnh tiêu đầu phải đo đường 
Dầu rằng nào hạng tầm thường tiêu bang

Sử tiêu đầu hỏi hang lai lịch 
Sao chẳng dè tiêu cục Phước Oai
Hai bên nói chuyện khôi hài 
Bình Chi chẳng đợi ra tay hạ đoàn 

Vân Lý Càn Khôn chàng liền dụng 
Từ xuất quyền biến chủng chưởng xa
Họ Dư chống đỡ suýt xoa
Rồi ăn một tát tay mà càng căng 

Rồi họ Dư đưa chân xích cước 
Đá vào mặt phía trước Bình Chi
Hai phe xô xác một thì 
Rút gươm rút kiếm ầm ì chưởi nhau

Lâm Bình Chi ngút cao ý khí 
Mười hai năm võ kỹ luyện rèn 
Phiên môn chưởng của nhà nên
Dầu nay đụng độ vẫn kềnh kêu căng 

Dầu nhiều lần Bình Chi đánh trúng 
Gã họ Dư xem cũng chẳng chi
Lại lời mai mỉa một khi
Như là cô gái như mì hóa trang

Choán nghe qua chàng càng tức giận 
Liền tung đoàn thật nặng tay hơn 
Họ Dư thét lớn phản đoàn 
Cái con rùa nhỏ thật không biết điều 

Rồi vật nhau xô dìu trước quán 
Gã họ Dư mạnh dạng phần hơn 
Bình Chi chẳng cự lực sờn 
Cũng đành bị hạ dưới đoàn té lăn 

Hai mắt chàng nổi vầng đom đóm 
Vẫn cố vùng để tóm đối phương 
Cái đinh ba bị văng rồi 
Chàng quơ loạn xạ đánh bồi lung tung

Trước tình trạng vô cùng cấp bách 
Không nghĩ nhiều được cách nào chăng 
Tay chàng chạm vật dưới chân 
Liền cầm đâm thẳng thủ thân trước mình 

Gã họ Dư thình lình lùi lại 
Bị trúng dao ngập tới tận chuôi 
Miệng mồm há hốc mắt ngùi 
Dao đâm lũng bụng không lời tắt hơi 

TQNQUÁN RƯỢU PHÁT SINH ÁN MẠNG 
12/05/2021
(Trích : Tiếu Ngạo Giang Hồ) 
Tổng tiêu đầu Phước Oai Tiêu Cục 
Lâm Chấn Nam và vợ họ Vương 
Cha cô quê ở Lạc Dương 
Là Vương Nguyên Bá danh tường võ lâm

Kim Đao môn tay cầm quyền chủ 
Hiệu vô địch quần vũ gần xa
Khi Vương -Lâm kết chung nhà 
Sinh con trai đặt tên là Bình Chi

Thuở từ nhỏ được khi chiều chuộng 
Nên tính chàng ương bướng lắm khi
Gia đình nhà võ cũng vì 
Dạy chàng cung kiếm duy trì nghiệp gia

Chiều hôm ấy rời nhà lên ngựa 
Có năm người thọ bữa đi săn 
Lâm Bình Chi tuổi hiếu năng 
Mới mười tám tuổi nên rằng ham vui

Đi cùng chàng bốn người cụ thể 
Hai tiêu đầu Trịnh -Sử họ người 
Bạch Nhị -Trần Thất theo cui
Cùng đi săn bắn ngoại thành phía tây 

Ngựa của chàng như bay nhanh vọt 
Con tuyết kỵ đã ngót vượt xa
Không lâu bắn được thỏ - gà 
Chưa săn heo được trời đà hoàng hôn

Năm người mới bồn chồn tìm nghỉ 
Đến Tửu Quán mong phỉ cơn say
Vào trong lặng ngắt thế này 
Gọi ngay Lão Thái ra đây tiếp bàn 

Một ông lão lom khom tóc bạc 
Nhẹ bước ra xao xác đón chào 
Vài lời tán gẫu hâm hao
Rằng là Lão Thái bàn giao quán này 

Bán quán này lại đây cho lão 
Cùng con gái nương náo hỗm nay
Thoáng nhìn cô gái trong quầy 
Tóc bó hai búi mặt đầy rổ loang

Sử tiêu đầu xách mang gà thỏ 
Thú săn được đưa đó cho ông
Bảo rằng mổ sạch nấu xong
Chia thành hai bát rồi đồng đem ra

Lão rằng khách nếu mà muốn nhậu 
Thì tạm dùng đậu phọng bò khô
Uyển Nhi con gái nghe hồ 
Liền vào vội lấy đem đồ ra ngay

Lâm Bình Chi khẩy tay kêu rượu 
Ba cân thượng hạng Trúc Diệp Thanh
Uyển Nhi cô gái áo xanh
Vội vào lấy rượu rồi đành vào trong

Trịnh tiêu đầu rớt xong bát rượu 
Uống một hơi ngưỡng cổ cười reo
Quán tuy đổi chủ thay kèo 
Rượu thì vẫn vị như lèo trước đây 

Rồi nhìn ra phía ngoài trước quán 
Có hai thằng hán tử áo xanh
Nghe trong giọng nói phóng thanh
Là người vốn thuộc ở miền Xuyên Tây

Hai tên đến gốc cây buột ngựa 
Rồi vào quán gọi bữa dùng ngay
Trên đầu khăn trắng ý này 
Để tang Gia Cát Lượng từ ngàn năm 

Rồi hai tên vang âm kêu rượu 
Chủ quán đâu phục vụ mau ngay
Uyển Nhi nhỏ nhẹ tiếp bày 
Tên người họ Giả đưa tay nâng cằm 

Tên họ Dư cũng ầm cười rộ 
Cô gái này ngực nở da mềm 
Hai tên ăn nói ngửa nghiên
Uyển Nhi cúi mặt chạy liền vào trong

Lâm Bình Chi thấy lòng khó chịu 
Bởi hai tên nhương nhiễu quá đà 
Mến nàng có nét nhu hòa 
Mặt mày có nét giống mà mẫu thân

Tên họ Dư lố lăn lại nói 
Con thỏ thoá dọa nổi ai nào 
Bình Chi khó nén giận sao
Ném liền bát rượu sang vào như tên

Tên họ Dư đã hên tránh né 
Rồi hai bên hóng hé đôi câu 
Trịnh tiêu đầu chẳng đợi lâu 
Vội vung quyền đánh vô đầu đối phương 

Gã họ Dư xoay người như chớp 
Chụp huyệt mạch môn đớp phản đoàn 
Đẩy lùi họ Trịnh đổ toang
Văng vào bàn gỗ chẳng còn phản công 

Rồi họ Dư lại xong lên tấn 
Nhấn vào gáy hạ gục đối phương 
Trịnh tiêu đầu phải đo đường 
Dầu rằng nào hạng tầm thường tiêu bang

Sử tiêu đầu hỏi hang lai lịch 
Sao chẳng dè tiêu cục Phước Oai
Hai bên nói chuyện khôi hài 
Bình Chi chẳng đợi ra tay hạ đoàn 

Vân Lý Càn Khôn chàng liền dụng 
Từ xuất quyền biến chủng chưởng xa
Họ Dư chống đỡ suýt xoa
Rồi ăn một tát tay mà càng căng 

Rồi họ Dư đưa chân xích cước 
Đá vào mặt phía trước Bình Chi
Hai phe xô xác một thì 
Rút gươm rút kiếm ầm ì chưởi nhau

Lâm Bình Chi ngút cao ý khí 
Mười hai năm võ kỹ luyện rèn 
Phiên môn chưởng của nhà nên
Dầu nay đụng độ vẫn kềnh kêu căng 

Dầu nhiều lần Bình Chi đánh trúng 
Gã họ Dư xem cũng chẳng chi
Lại lời mai mỉa một khi
Như là cô gái như mì hóa trang

Choán nghe qua chàng càng tức giận 
Liền tung đoàn thật nặng tay hơn 
Họ Dư thét lớn phản đoàn 
Cái con rùa nhỏ thật không biết điều 

Rồi vật nhau xô dìu trước quán 
Gã họ Dư mạnh dạng phần hơn 
Bình Chi chẳng cự lực sờn 
Cũng đành bị hạ dưới đoàn té lăn 

Hai mắt chàng nổi vầng đom đóm 
Vẫn cố vùng để tóm đối phương 
Cái đinh ba bị văng rồi 
Chàng quơ loạn xạ đánh bồi lung tung

Trước tình trạng vô cùng cấp bách 
Không nghĩ nhiều được cách nào chăng 
Tay chàng chạm vật dưới chân 
Liền cầm đâm thẳng thủ thân trước mình 

Gã họ Dư thình lình lùi lại 
Bị trúng dao ngập tới tận chuôi 
Miệng mồm há hốc mắt ngùi 
Dao đâm lũng bụng không lời tắt hơi 

TQN


PHƯỚC OAI TIÊU CỤC

PHƯỚC OAI TIÊU CỤC
(Trích : Tiếu Ngạo Giang Hồ)
11/05/2021

Gió xuân ấm áp lòng người
Muôn hoa khoe sắc đất trời miền nam
Đường về huyện phủ Phúc Châu
Tỉnh thành Phúc Kiến tòa lầu cửa Tây
Nổi lên trước mắt tỏa bày
Phước Oai Tiêu Cục bảng đai chữ vàng
Lá cờ sống động gió đan
Có con sư tử hiên ngan vẫy vùng
Đường vào nhà cửa thung dung
Tám người võ phục vô cùng oai phong
Vai mang cung kiếm dự phòng
Ngựa đen ngựa trắng để dùng đi săn
Chiều nay chất được bữa chăng
Thế nào cũng có lợn rừng no say
Từ khi khai mở đến nay
Phước Oai Tiêu Cục lừng lay khắp vùng
Cường đồ sơn tặc phải lung
Nghe qua cũng phải nệ nung nhường đường
Thật là không phụ lòng luôn
Tổng tiêu Lâm Chấn Nam đương kim thời
Trước thì phải nói cái đời
Lâm Viễn Đồ người đã sáng lập nên
Đến nay lừng lẫy tuổi tên
Làm ăn phát đạt phước lên như diều

TQN


Thứ Hai, 10 tháng 5, 2021

TÌNH VÀ ĐỜI

TÌNH VÀ ĐỜI
10/05/2021

Ôi tình yêu ta không đòi hỏi
Mãi chẳng thành sao gọi là yêu
Có thương mới biết ưa chiều
Có tình nên muốn được nhiều quan tâm

Ôi tình yêu lặng câm không nói
Mãi âm thầm chịu nổi cô đơn
Thì rằng chẳng có là hơn
Cho lòng yên ả tựa cơn gió chiều

Cuộc đời này muôn điều tất bật
Tìm một người chân thật dễ chi
Ai không mong muốn những gì
Đẹp xinh thơm ngọt cũng vì vọng tư

Cuộc đời này rất ư giả tạo
Lời đầu môi khúc dạo đổi thay
Còn vui chuốt chén nồng say
Chán buồn trao lấy đắng cay nặng lời

TQN


CHỈ LÀ

CHỈ LÀ
08/05/2021

Chỉ là nước lạnh ngày mưa
Chỉ là cơn gió chợt đưa lá vàng
Chỉ là chim nọ không đàn
Chỉ là con chó bỏ hoang bên lề
Chỉ là nắng rớt lê thê
Chỉ là trưa hạ chiều mê xa mờ
Chỉ là ẩn dấu tình mơ
Chỉ là câu chữ vầng thơ mỏi mòn 
Chỉ là mấy lớp phấn son
Chỉ là vàng úa hết còn xuân xanh
Chỉ là giấc mộng mong manh
Chỉ là cảm giác chẳng đành lạ xa
Chỉ là an ủi lời xoa
Chỉ là vụng vặt nhành hoa hết thời 
Chỉ là một chút đánh rơi 
Trái tim đã vỡ người ơi hết rồi
Chỉ là giả tạo mà thôi
Nụ cười trên miệng xa xôi tấm lòng 
Chỉ là tình có như không
Chỉ là hy vọng chờ trông đêm trường 
Chỉ là ngọn lửa tình thương 
Đèn kia hiu hắt cạn nguồn dầu thô
Chỉ là gió động mặt hồ 
Nước kia xao xuyến nhấp nhô con thuyền 
Chỉ là mơ chút bình yên
Mà trong năm tháng muộn phiền lất lây
Chỉ là dang mở vòng tay
Mà sao lạc lõng chiều mai một mình 
Chỉ là nước chảy vô tình 
Hoa kia vô thức sớm hình úa phai
Chỉ là nhìn lại chiều nay
Chán trường đã phủ bóng mây bên trời 
Chỉ là cơn hạ thèm rơi 
Cho mưa mát trãi ở nơi tim lòng 
Chỉ là gió lạnh đêm đông
Trần gian tan hợp rơi trong tận cùng 
Chỉ là nét mặt hình dung
Nụ cười tiếng khóc thay khung sắc màu 
Chỉ là chợt chạm cơn đau
Đến khi cảm nhận hết nào biết chi
Chỉ là duyên phận hạn kỳ 
Hết tình hết nghĩa vậy thì đành thôi
Chỉ là chẳng dệt niềm vui
Gặp nhau một thoáng chỉ khơi nổi buồn. 

TQN