Thứ Ba, 3 tháng 11, 2020

QUEN VỚI CÔ ĐƠN

QUEN VỚI CÔ ĐƠN
03/11/2020

Trên mười năm vẫn một mình
Đời nghèo quen nổi buồn tình cô đơn
Không yêu hay sợ tủi hờn
Ngại ngùng ngan trái đời còn trắng tay
Thời gian sợ lắm đổi thay
Tình không trân trọng một ngày vỡ tan
Đường mây nặng bước lỡ làng
Phong trần rong rủi đời mang lụy phiền
Biết người chân thật trao duyên
Chẳng vương biệt phận lợi tiền công danh
Biết mình có đáng được dành
Người trao hạnh phúc duyên lành an vui
Bao điều khó xử dập vùi
Gia đình cuộc sống đẩy lùi niềm tin
Cũng là một kiếp nhân sinh
Trái tim cũng biết động tình buồn vui
Mà đành dấu nổi ngậm ngùi
Vỡ tan cảm xúc sầu vùi tim đau
Chẳng ưa những điểm xôn xao
Quen rồi lạnh nhạt với màu cô đơn
Cũng không còn ý giận hờn
Trên mười năm đã hao sờn tim yêu
Không còn ý nghĩa chất chiu
Vì mùa hoa thắm mỹ miều còn đâu
Xuân xưa tàn lụng đã lâu
Xuân sau là của nổi sầu thời gian
Mây bay về cõi ngút ngàn
Đâu còn trở lại ôm choàng núi xanh
Còn đâu mơ ước duyên lành
Trao ai tiếng nói chân thành trái tim
Vòng quanh dõi mắt mong tìm
Đâu người hảo hợp hòa niềm yêu thương
Để cho xua nỗi buồn vương
Trao niềm tin tưởng và luôn một lòng 
Xây đời hạnh phúc ước mong
Bình an cuộc sống đầy đong vui vầy 
Khó khăn tay vẫn nắm tay
Dìu nhau sánh bước đường mai lâu bền 
Nổi buồn nữa kiếp lênh đênh
Con thuyền không bến buồn tênh tháng ngày 
Chán trường thế sự đổi thay
Tình đời bạc bẽo đắng cay đã nhiều 
Ngẫm buồn những chuyện tình yêu
Trong cơn mộng ảo sớm chiều ước ao
Đầu môi lời nói ngọt ngào 
Mà lòng khoảng cách ôi sao lạnh lùng 
Khó tìm được bạn tình chung
Để bao hoang tưởng mịt mùng buồn thương 
Khát khao một chút mùi hương 
Để làm ý sống yêu thương cuộc đời 
Cũng nhiều lo nghĩ rối bời 
Mấy ai hiểu được lòng người ra sao
Sợ nhiều đùa cợt thêm đau
Biết bao giả dối tình nào nghĩa chi
Yêu ai đã nghiện khắc ghi
Một lòng sau trước giữ y một niềm 
Chờ người đón nhận trái tim
Để thương để nhớ để tìm để yêu
Để cho hạnh phúc mỹ miều 
Duyên lành xinh thắm thương yêu nồng nàn 
Nghĩ nhiều sầu lại miên man
Tỉnh cơn mộng mị lòng càng buồn hơn 
Cũng đành quen với cô đơn 
Cho hồn yên lặng chẳng hờn xót xa

TTTK




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét