TUYỆT TÌNH
CÔNG DANH SỰ NGHIỆP NHƯ TRIÊU
LÀM SAO GIỮ LẤY NGƯỜI YÊU BÊN MÌNH
HƠI ĐÂU THAN VÃN BUỒN TÌNH
THÂN MÒN TRÔI NỖI LÌNH ĐÌNH XỨ XA
CHƯA TRÒN CHỮ HIẾU MẸ CHA
CHƯA TRÒN ÂN NGHĨA NGƯỜI MÀ TRI ÂN
MỘT MÌNH KHÓ LIỆU AN THÂN
ĐAU LÒNG VÌ ĐÃ PHỤ ÂN BAO NGƯỜI
NGHIỆP HOÀN HAY BỞI LẼ TRỜI
K HÔNG
TIỀN CÔ ĐỘC NÊN ĐỜI LAO ĐAO
NHƯNG
MÀ BUÔNG THẢ LẺ NÀO
NGƯỜI
KHÔNG TỰ CHỦ AI SAO DẮT DÌU
KHI
XƯA CẢM NHỮNG MẾN YÊU
BÂY
GIỜ ĐỜI CHÁN HẮT HIU MỘT MÌNH
CÒN
ĐÂU AI ĐỂ GIEO TÌNH
TÍCH
TỒN HẠT GIỐNG THÚI ÌNH CHẲNG LÊN
DUYÊN
TÌNH CHẲNG THỎA ĐÔI BÊN
LÀM
SAO TRÁCH ĐỰƠC NGƯỜI QUÊN ĐỢI CHỜ
CÁ
KHÔN THÌ LỘI TÌM BỜ
NGƯỜI
ƠI SAO NỠ BẼ CỜ TÌNH TÔI
VÌ
TÔI KẸT CẢNH TRONG ĐỜI
ĐÂU
ĐEM SUNG SƯỚNG ĐỂ NGƯỜI HƯỞNG AN
AI
KIA DÙ CHẲNG GIÀU SANG
NHƯNG
THỪA ĐẢM BẢO ĐỜI NÀNG ẤM ÊM
CÒN
TÔI NHƯ THỂ MÀU ĐÊM
DÒ
ĐƯỜNG MÙ MỊT BIẾT TÌM ĐÂU RA
LÀM
SAO ĐẸP HỌ HÀNG HÀ
NÊN
CHỒNG NÊN VỢ NÊN NHÀ HỞI EM
TÔI
BUỒN THỨC SUỐT NHỮNG ĐÊM
BAO
NĂM NHƯ THẾ ƯỚC THÈM GÌ ĐÂU
ĐANG
THỜI CUỔI UẾ GẠO CHÂU
NGƯỜI
ĐÔNG VIỆC LỠ THỜI ĐÂU KIẾM TIỀN
MUỖI
VẦN HÚT MÁU ĐÃ GHIỀN
THÂN
ANH MỎNG YẾU CHỊU NIỀN SAO KHAM
CHỮ
TÌNH THÔI CHẲNG DẠ THAM
VẾT
THƯƠNG CÒN ĐÓ NÓ LÀM NHÓI ĐAU.
LẬP
THÀNH :2011. NHONYENHIEN
TUYỆT TÌNH
Trả lờiXóaCông danh sự nghiệp đổ xiêu
Làm sao giữ lấy người yêu bên mình
Hơi đâu than vãn buồn tình
Thân mòn trôi nổi lình đình xứ xa
Chưa tròn chữ hiếu mẹ cha
Chưa tròn ân nghĩa người mà tri ân
Một mình khó liệu an thân
Đau lòng vì đã phụ ân bao người
Nghiệp oan hay tại lẽ trời
Không tiền cô độc nên đời lao đao
Nhưng mà buông thả lẽ nào
Người không tự chủ ai sao dắt dìu
Khi xưa những cảm mến yêu
Bây giờ đời chán hất hiu một mình
Còn đâu ai để giao tình
Tích tồn hạt giống thúi ình chẳng lên
Duyên tình chẳng thỏa đôi bên
Làm sao trách được người quên đợi chờ
Cá khôn thì lội tìm bờ
Người ơi sao nỡ bẽ cờ tình tôi
Vì tôi kẹt cảnh trong đời
Đâu đem sung sướng cho người hưởng an
Người ta dầu chẳng giàu sang
Nhưng mà đảm bảo đời nàng ấm êm
Còn tôi như thể màu đêm
Dò đường mờ mịt biết tìm đâu ra
Làm sao đẹp họ hàng hà
Nên chồng nên vợ nên nhà hỡi em
Tôi buồn thức suốt những đêm
Bao năm như thế ước thèm gì đâu
Đang thời củi uế gạo châu
Người đông việc khó kiếm đâu ra tiền
Muỗi vằn hút máu đã ghiền
Thân này mỏng mảnh chịu niền sao kham
Chữ tình thôi chẳng còn ham
Vết thương còn đó nó làm nhối đau
Lập thành:2011
NHONYENHIEN