2.sự thay đổi của bản nhân con người
sự thay thay đổi của con người luôn theo một phần lớn là sự phản xạ của tâm hồn ,
con người luôn biết thích nghi với những biến đổi của môi trường xung quanh và biết đấu tranh để sinh tồn ,
còn trường hợp gọi là vô cảm, không thay đổi được nữa ,vì trước đây đã bị quá nhiều dập vùi .
Môi trương sống là tác nhân chính cho những sự thay đổi đó ,
cho nên càng sống một môi trường địa phương nào đó quá lâu, và khi di dời sang môi trường khác ,
1 thời gian ngắn là khó thích nghi được ,phần nhiều thích nghi được là theo chiều hướng xấu , là người ấy không có cái lòng thủy chung( gió chiều nào xoay chiều nấy).
Con người luôn biết học hành để năng cao nhân bản của mình .
Nhưng cũng có lắm người vì thuận lợi trong cuộc sống quá tốt ,họ đơn giản hóa nó thành trò chơi ,
và cũng có nhiều người không ý thức được , lúc có cơ hội để làm điều tốt giúp đỡ người khác ,hay gieo cấy sự yêu thương thì lại lơ là bỏ qua ,và có những người thích đùa giởn trên sự chơn chất của người khác .
đến lúc 1 mình té ngã trên đường đời thì không còn gì cả ,dù chỉ là 1 tiếng nói cảm thông cũng khó tìm .
Con người luôn muốn tranh giành với nhau cái danh vọng ,luôn muốn người khác hướng về mình ,
nhưng họ đã để quên mình trong bóng tối của sự ích kỷ ,bóng tối đó bao trùm khi họ chỉ thấy trước mắt họ là những ảo ảnh ,còn người khác nhìn họ với cặp mắt ghê tởm và lòng muốn lánh xa mà họ nào hay . Vì bao trùm lòng họ là bóng tối của sự ích kỷ ,nên họ luôn nghĩ mình đúng ,và họ đơn giản hóa cái sai của mình bằng cách là làm lơ với nó ,họ biết là đã lỗi niềm với người khác ,nhưng họ không công nhận đó là trái lương tâm ,vì đó chính là cái nhân bản của họ, và thấy nó đúng với tư cách của mình.
Nếu người như thế làm sai bị kêu án ,thì giã lơ cho qua ,nếu bị đàn áp họ sẽ hung hãng mà cự tuyệt lại, và đói phương và họ , cả hai đều ích kỷ , và như thế mới có sự tương khắc tương sinh lẫn nhau được.
Họ thường xem nhẹ cảm nghĩ của người khác, và luôn muốn người khác hiểu cảm nghĩ của, họ đã đánh mất cái nhân bản lương tâm , họ không còn cảm thông nữa , họ luôn thù ghét cái ác đói với họ ,nhưng lại thích gieo cái ác cho người. Trước những sự việc xấu họ vẫn biết lên án là xấu, nhưng chính bản thân họ vẫn dửng dưng với cái ác ,bên ngoài họ được ngụy trang bằng 1 lớp áo sặc sỡ màu sắc ,nhưng trong lòng chỉ là những sợi chỉ màu đen. Trói buột họ vào sự tham lam và tàn nhẵn . Vì dục tính của riêng mình xúi con người ta nhất thời ngu muội, họ có thể đeo đuổi cái ảo ảnh đó ,dầu biết là tạm bợ .nhưng họ sẽ đập tan những gì trở ngại ,bằng sự tàn nhẵn và tà ác. Mê tình có thể khiến người ta về nhà đánh đập vợ(chồng) con, và thẩm chí gây ra án mạng oan mạng , và vì ghen tuôn họ có thể làm những việc của người vô cảm vô tình và đáng sợ hơn 1 con hổ đói .
Lúc nhỏ may mắn cho những ai có học hành .và thật rủi cho họ đã lơ lãng với thời gian đó .và bất hạnh cho những người khiếm học hoặc khiếm khiết bản thân .
Khiếm khiết ở lòng người mới là điều đáng kinh sợ nhất. Nó có thể đưa người ta đi đến bi quan ,tuyệt vọng ,.. Hay một khía cạnh đói diện là buôn xuôi ,bê tha, phó mặc và cứ lúng sâu vào tội lỗi.
Cho nên môi trường sống của tuổi thơ là điểm khởi đâu cho cái cảm quan sau nầy ,
ta cần cho trẻ thơ một môi trường sống đẹp yêu thương ,và luôn tạo trong môi trường đó hiện thị được những gì cảnh tỉnh và tránh lâm nhiễm vào cái xấu .
Trẻ thơ sống trong môi trường tốt quá mà thuận lợi lại không có học được bản năng tốt, khi thay đổi sẽ thành vô dụng , được nương chiều sẽ hư hỏng bê tha .bị ngược đãi sẽ trở nên bại hoại ,bệnh hoạn ,hoặc thù đời thành ra những tiêu cực,. Hãy tạo cho trẻ thơ 1 nhân bản tốt đẹp và vững chắc ,là bằng những tư tưởng thuần lý và cách sống lannh2 mạnh của người đi trước. Bằng sự bao dung và nghị lực sống và nhân phẩm thanh cao ,của người trước là cánh cửa mở ra cho trẻ thơ đi vào.
Tâm hồn con người luôn yều đuối trước những biến đổi thất thường của dòng đổi ,dể làm bị chao đảo và mất cái bản thuần nhân .nhất là trẻ thơ thì càng mỏng manh hơn.
Và nhất là trong cái xã hội dễ bị xúc nhiễm nầy, cái xã hội đầy những trò chơi ảo giác và nhập vai tư tưởng hóa.
Thì con người càng khó giữ nổi bản chất thuần nhân của mình.
Chúng ta càng căn nhắc trển mõi bước đi dầy trong gai nầy.
Và nhiệm vụ của những người đi trước là phải làm sạch những trông gai đó ,
thơ
con người dễ mất bản nhân ,
vì danh vì lợi tình thân rẽ mành ,
vì quyền vì chức cạnh tranh ,
tham lam giục kỷ lập thành cái oan ,
tình tình giục vọng đa đoan ,
lao vào đám họi chen bon nhọc nhằn ,
càng sâu càng lúng bước chân ,
đấm mê khó nổi mò lần lói trong ,
cảm tình lơ lãng nơi lòng ,
thị hiềm dị kỷ buộc vòng nặng đeo ,
trơn tru cũng cứ trèo leo .
Xô nhau giành cái thứ đeo sắc hùng ,
kêu oan người khác làm hung ,
quên mình còn ác tà tung chưa rời ,
vờn nhau cái của tơi bời ,
xô nhau ra khổi bờ nơi an lành ,
xô qua xô lại giặc tranh ,
té nhào lăng lộn vẫn nhành lùi chen ,
biến thiên lên xuống bao phen ,
vẫn tuồng rao hát bạc đen sự đời ,
bản nhân càng vọng xa vời ,
dầu rằng trái đạo trái trời cứ kham ,
sợ mồi cơ lỡ tranh ham ,
tiếc thời chậm bước người kham mất mòi ,
nhân sinh đưa đẩy mãi đòi ,
tìm câu hòa thành tìm tòi ở đâu ,
tìm đâu trong cổi úa nhầu ,
khắp trong các hướng địa cầu nhiễm ô .
Vọng tâm xây lớn cơ đồ ,
nào hay là thứ mơ hồ gió mây ,
tàn nhanh như thể tên bay ,
hết suy tới thạnh đổi thay không ngừng ,
đạo lành còn đứng ngập ngừng ,
bon chen bụi hội lại bừng chen vô .
Nhìn đời tâm dạ ngây ngô ,
bản nhân ơi hởi quy mô những gì ,
đường xa còn mãi tầm tri ,
bao giờ mở hết lói đi an bình
01/07/2013
sự thay thay đổi của con người luôn theo một phần lớn là sự phản xạ của tâm hồn ,
con người luôn biết thích nghi với những biến đổi của môi trường xung quanh và biết đấu tranh để sinh tồn ,
còn trường hợp gọi là vô cảm, không thay đổi được nữa ,vì trước đây đã bị quá nhiều dập vùi .
Môi trương sống là tác nhân chính cho những sự thay đổi đó ,
cho nên càng sống một môi trường địa phương nào đó quá lâu, và khi di dời sang môi trường khác ,
1 thời gian ngắn là khó thích nghi được ,phần nhiều thích nghi được là theo chiều hướng xấu , là người ấy không có cái lòng thủy chung( gió chiều nào xoay chiều nấy).
Con người luôn biết học hành để năng cao nhân bản của mình .
Nhưng cũng có lắm người vì thuận lợi trong cuộc sống quá tốt ,họ đơn giản hóa nó thành trò chơi ,
và cũng có nhiều người không ý thức được , lúc có cơ hội để làm điều tốt giúp đỡ người khác ,hay gieo cấy sự yêu thương thì lại lơ là bỏ qua ,và có những người thích đùa giởn trên sự chơn chất của người khác .
đến lúc 1 mình té ngã trên đường đời thì không còn gì cả ,dù chỉ là 1 tiếng nói cảm thông cũng khó tìm .
Con người luôn muốn tranh giành với nhau cái danh vọng ,luôn muốn người khác hướng về mình ,
nhưng họ đã để quên mình trong bóng tối của sự ích kỷ ,bóng tối đó bao trùm khi họ chỉ thấy trước mắt họ là những ảo ảnh ,còn người khác nhìn họ với cặp mắt ghê tởm và lòng muốn lánh xa mà họ nào hay . Vì bao trùm lòng họ là bóng tối của sự ích kỷ ,nên họ luôn nghĩ mình đúng ,và họ đơn giản hóa cái sai của mình bằng cách là làm lơ với nó ,họ biết là đã lỗi niềm với người khác ,nhưng họ không công nhận đó là trái lương tâm ,vì đó chính là cái nhân bản của họ, và thấy nó đúng với tư cách của mình.
Nếu người như thế làm sai bị kêu án ,thì giã lơ cho qua ,nếu bị đàn áp họ sẽ hung hãng mà cự tuyệt lại, và đói phương và họ , cả hai đều ích kỷ , và như thế mới có sự tương khắc tương sinh lẫn nhau được.
Họ thường xem nhẹ cảm nghĩ của người khác, và luôn muốn người khác hiểu cảm nghĩ của, họ đã đánh mất cái nhân bản lương tâm , họ không còn cảm thông nữa , họ luôn thù ghét cái ác đói với họ ,nhưng lại thích gieo cái ác cho người. Trước những sự việc xấu họ vẫn biết lên án là xấu, nhưng chính bản thân họ vẫn dửng dưng với cái ác ,bên ngoài họ được ngụy trang bằng 1 lớp áo sặc sỡ màu sắc ,nhưng trong lòng chỉ là những sợi chỉ màu đen. Trói buột họ vào sự tham lam và tàn nhẵn . Vì dục tính của riêng mình xúi con người ta nhất thời ngu muội, họ có thể đeo đuổi cái ảo ảnh đó ,dầu biết là tạm bợ .nhưng họ sẽ đập tan những gì trở ngại ,bằng sự tàn nhẵn và tà ác. Mê tình có thể khiến người ta về nhà đánh đập vợ(chồng) con, và thẩm chí gây ra án mạng oan mạng , và vì ghen tuôn họ có thể làm những việc của người vô cảm vô tình và đáng sợ hơn 1 con hổ đói .
Lúc nhỏ may mắn cho những ai có học hành .và thật rủi cho họ đã lơ lãng với thời gian đó .và bất hạnh cho những người khiếm học hoặc khiếm khiết bản thân .
Khiếm khiết ở lòng người mới là điều đáng kinh sợ nhất. Nó có thể đưa người ta đi đến bi quan ,tuyệt vọng ,.. Hay một khía cạnh đói diện là buôn xuôi ,bê tha, phó mặc và cứ lúng sâu vào tội lỗi.
Cho nên môi trường sống của tuổi thơ là điểm khởi đâu cho cái cảm quan sau nầy ,
ta cần cho trẻ thơ một môi trường sống đẹp yêu thương ,và luôn tạo trong môi trường đó hiện thị được những gì cảnh tỉnh và tránh lâm nhiễm vào cái xấu .
Trẻ thơ sống trong môi trường tốt quá mà thuận lợi lại không có học được bản năng tốt, khi thay đổi sẽ thành vô dụng , được nương chiều sẽ hư hỏng bê tha .bị ngược đãi sẽ trở nên bại hoại ,bệnh hoạn ,hoặc thù đời thành ra những tiêu cực,. Hãy tạo cho trẻ thơ 1 nhân bản tốt đẹp và vững chắc ,là bằng những tư tưởng thuần lý và cách sống lannh2 mạnh của người đi trước. Bằng sự bao dung và nghị lực sống và nhân phẩm thanh cao ,của người trước là cánh cửa mở ra cho trẻ thơ đi vào.
Tâm hồn con người luôn yều đuối trước những biến đổi thất thường của dòng đổi ,dể làm bị chao đảo và mất cái bản thuần nhân .nhất là trẻ thơ thì càng mỏng manh hơn.
Và nhất là trong cái xã hội dễ bị xúc nhiễm nầy, cái xã hội đầy những trò chơi ảo giác và nhập vai tư tưởng hóa.
Thì con người càng khó giữ nổi bản chất thuần nhân của mình.
Chúng ta càng căn nhắc trển mõi bước đi dầy trong gai nầy.
Và nhiệm vụ của những người đi trước là phải làm sạch những trông gai đó ,
thơ
con người dễ mất bản nhân ,
vì danh vì lợi tình thân rẽ mành ,
vì quyền vì chức cạnh tranh ,
tham lam giục kỷ lập thành cái oan ,
tình tình giục vọng đa đoan ,
lao vào đám họi chen bon nhọc nhằn ,
càng sâu càng lúng bước chân ,
đấm mê khó nổi mò lần lói trong ,
cảm tình lơ lãng nơi lòng ,
thị hiềm dị kỷ buộc vòng nặng đeo ,
trơn tru cũng cứ trèo leo .
Xô nhau giành cái thứ đeo sắc hùng ,
kêu oan người khác làm hung ,
quên mình còn ác tà tung chưa rời ,
vờn nhau cái của tơi bời ,
xô nhau ra khổi bờ nơi an lành ,
xô qua xô lại giặc tranh ,
té nhào lăng lộn vẫn nhành lùi chen ,
biến thiên lên xuống bao phen ,
vẫn tuồng rao hát bạc đen sự đời ,
bản nhân càng vọng xa vời ,
dầu rằng trái đạo trái trời cứ kham ,
sợ mồi cơ lỡ tranh ham ,
tiếc thời chậm bước người kham mất mòi ,
nhân sinh đưa đẩy mãi đòi ,
tìm câu hòa thành tìm tòi ở đâu ,
tìm đâu trong cổi úa nhầu ,
khắp trong các hướng địa cầu nhiễm ô .
Vọng tâm xây lớn cơ đồ ,
nào hay là thứ mơ hồ gió mây ,
tàn nhanh như thể tên bay ,
hết suy tới thạnh đổi thay không ngừng ,
đạo lành còn đứng ngập ngừng ,
bon chen bụi hội lại bừng chen vô .
Nhìn đời tâm dạ ngây ngô ,
bản nhân ơi hởi quy mô những gì ,
đường xa còn mãi tầm tri ,
bao giờ mở hết lói đi an bình
01/07/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét