09/12/2022
Kể về cô bé bán diêm
Đáng thương hoàn cảnh vào đêm giao thừa
Khi trời rét buốt gió lùa
Tuyết rơi khắp lối chẳng chừa thân đơn
Thân nghèo đói lạnh gặp cơn
Đôi giày cũ nát áo sờn mong manh
Nên đi chân đất cũng đành
Tóc tai sơ rối lanh quanh phố phường
Bao diêm mời gọi tình thương
Mong người tâm hảo qua đường giúp mua
Trời đông rét lạnh quá thừa
Người người bước vội rồi thưa thớt dần
Không ai đói tưởng quan tâm
Tấm thân cô bé nghèo lâm khổ nàn
Nhà nhà sáng rực trang hoàng
Bàn ăn tiệc tối rộn ràng cười vui
Tình nhân hết tới rồi lui
Nào ai để mắt đến đời rách bươm
Bụng em chưa có hạt cơm
Diêm thời chưa bán được tơm hợp nào
Về nhà lại sợ rầy rao
Bố em chửi mắng như bao nhiêu lần
Càng về đêm lạnh thấm dần
Em tìm góc tối xõa thân xuống ngồi
Tuyết rơi thêm đậm rét ôi
Phủ dầy thân bé bồi hồi rẫy run
Bàn tay gầy guộc mong lung
Bụng thì thắt thẻo lùng bùng đói meo
Trong cơn lạnh lẽo bèo nhèo
Em mơ thắp sáng phận nghèo đổi thay
Sau khi mặt úp vào tay
Rồi em rút lấy ra ngay diêm dùng
Que đầu tiên thấy lạ lùng
Như bên lò sưởi vô cùng ấm êm
Rồi thì cháy hết que diêm
Em đem đốt tiếp que liền thứ hai
Em nhìn thấy thật lạ thay
Một bàn tiệc tối bày ngay trong nhà
Ngỗng quay cùng với thịt gà
Bữa ăn thịnh soạn rồi là vụt tan
Sau khi que tắt lửa tàn
Em liền đốt tiếp vội vàng cây ba
Cây thông bỗng thấy hiện ra
Những tranh màu sắc ngày mà noel
Rồi thì cũng tắt tối đen
Em liền đốt tiếp ánh đèn thứ tư
Thì là bà nội hiền từ
Của em đã mất bỗng chừ hiện ra
Từ lâu thương nhớ dáng bà
Như lời hẹn hứa ngoan mà gặp nhau
Trần gian sao lắm khổ đau
Em mơ được sống vui sao bên bà
Rồi thì vụt tắt diêm mà
Bà đành biến mất như là sao băng
Em rào thét gọi lóc lăn
Lòng mong níu giữ bước chân của bà
Hợp diêm đem đốt một toa
Trong em thấy đẹp dáng bà bao nhiêu
Rồi hai bà cháu dắt dìu
Bay lên tiên cảnh hết điều khổ đau
Rồi thì mùng một hôm sau
Người ta ra phố lao xao thấy nhìn
Một cô gái nhỏ xinh xinh
Tuy em đã mất miệng thì cười tươi
TQN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét