07/09/2022
Mười năm giấc ngủ chẳng nồng hương
Năm tháng xuôi theo những chán trườn
Xuân hạ hững hờ đời lạc hướng
Thu đông nhòa nhạt kiếp thê lương
Đánh rơi nước mắt sầu nan luỡng
Để mất nụ cười khổ hận vương
Bắt chợt niềm may chưa thấy hưởng
Chôn vùi hy vọng chết yêu thương
Chôn vùi hy vọng chết yêu thương
Nào có niềm tin bởi lỡ đường
Nhân nghĩa người đời gieo nghiệp chướng
Ân tình trần thế gắt tai ương
Đầu môi ấm áp bao lầm tưởng
Chót lưỡi dịu dàng lắm nhiễu nhương
Giả tạo lộc lừa vui ngất ngưởng
Muộn màng đau tiếc hết yêu đương
Muộn màng đau tiếc hết yêu đương
Nợ hết duyên tan cũng lẽ thường
Kẻ ở ngậm ngùi bao vất vưởng
Người đi xao xác với phong sương
Xuân tàn hoa lụng còn chi sướng
Thu chớm lá rơi tủi canh trường
Số phận trớ trêu nào miễn cưỡng
Kiếp mòn sống gượng lãng sầu vương
Kiếp mòn sống gượng lãng sầu vương
Hư ảo trần ai đã tỏ tường
Có đáng gì chăng tình mộng tưởng
Hết còn ý nghĩa để cầu nương
Nợ tan duyên rẽ đời đôi hướng
Nghĩa loãng tình chia mặc kẻ lường
Một đoạn đời qua chưa thấy ngưỡng
Niềm vui hạnh phúc vẫn xa phương
Niềm vui hạnh phúc vẫn xa phương
Kiếp đá cầu hoa nở nụ hường
Đông mãn nắng vàng lên khắp hướng
Xuân hòa muôn lối rạng vầng dương
Yêu thương chất ngất lòng vô lượng
Tình cảm nồng nàn chẳng nhạt hương
Mong ước đợi chờ duyên hợp xướng
Bao giờ em tới hỡi tình nương
Bao giờ em tới hỡi tình nương
Để gửi trao nhau khúc ái thường
Ngày tháng ân cần xua nghịu ngượng
Sớm hôm thắm thiết chắc chiu nhường
Vai kề mưa nắng luôn dành dưỡng
Đầu tựa bốn mùa mãi giữ đương
Hạnh phúc cho em hoài ngất ngưỡng
Cho đời anh thấy thật yêu thương
TQN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét