05/07/2022
Ngày xưa Tam Tạng Tây hành
Tầm du Thiên Trúc Chiêm Thành thỉnh kinh
Chí nghiền chẳng quản nhọc trình
Không nề khó nhọc vì tình Phật khai
Đi từ Trung Quốc ngày nay
Qua bên Ấn Độ đường dài gian nan
Giờ là nam Á rõ ràng
Phía tây Châu Mỹ đạo an Tin Lành
Vậy miền cực lạc tồn sanh
Ở đời chỉ thấy bức tranh tô màu
Văn chương kinh sách hô hào
Ngàn năm thêm bớt ai nào giả chân
Đạo nho các vị thánh nhân
Ở bên Trung Quốc truyền dân nhiều đời
Giờ thì ở hướng Đông thời
Có anh Nhật Bản gọi lời phù tang
Nào thần nào quỹ cứ bàn
Truyện ma quái dị rõ ràng hư vô
Nào rồng nào Phượng tung hô
Chân thân hộ thể cũng vô nắm mồ
Cũng phàm nhân cũng hồ đồ
Vua hay là chẳng bệnh trồ tránh đâu
Đặt tên nắn tượng cơ cầu
Hư danh bả lợi đặng hầu hưởng an
Tùm lum những đảng đạo bang
Nào ai chẳng thốt lời bàn tốt tươi
Được thơm danh đáng lưu đời
Qua vài thế hệ dậy thời phong vân
Hiền hay dữ, thánh hay dân
Cũng theo quy luật bỏ thân vô thường
Thiên tai bệnh ách khó lường
Lại thêm nhân họa gây đường chiến tranh
Hơn ngàn năm trước lanh quanh
Ngàn năm sau nữa cũng đành khác chi
Tới đời bàn mãi thị phi
Hiểu gì tận thế thời kỳ đổi thay
Tận hay không tận thế này
Chuyển sang thế khác xưa nay tiến trình
Khi ngành khoa học phát minh
Nó còn viễn tưởng hành tinh xa vời
Như anh nước Mỹ muốn dời
Di dân lên sống trên trời lạ thay
Còn anh nước Nhật cũng hài
Hoành cung dưới biển đặng bài an dân
Biển khi lúc nổi sống thần
Trời khi lúc bão đất bằng động lung
Mơ màng lập thuyết lung tung
Cho mình trí tuệ thông dung hơn người
Địa cầu có lực hút vời
Nước mang áp suất cũng lời lập nên
Mà thuyền trên nước bồng bền
Chảy từ vùng thượng xuống ghềnh hạ lưu
Nhẹ thì gió thổi bay vu
Nặng thì khuâng vác vốn điều tự nhiên
Có quyền bàn quỹ luận tiên
Dạy thiền mà lại triền miên sự đời
Thảnh thơi đâu chả thấy hơi
Ngàn năm cứ mãi thêm lời dệt thêu
Đã rằng là đại thương yêu
Dù là xấu tốt cũng đều đỡ năng
Cớ chi mãi biệt mãi phân
Luận bàn nhân ngã lại sân si đời
Nhân gian nói chuyện trên trời
Thấy hình vẽ ảo nghe lời mộng mơ
Càng bàn tán lại thêm mờ
Thiên cơ không lậu, vậy nhờ nói suông
Đã yêu thương phải đảm đương
Chín người mười ý hát buôn giữa đời
Ở đâu cũng dưới mái trời
Chung quy muôn loại cũng đời mưu sinh
Sống sao không thẹn phận mình
Chứ nào mang những ngụy hình đổi thay
Đành rằng những chuyện rủi may
Vô vi huyền bí xưa nay khó lường
Có khi tai biến thất thường
Có khi thời vận thuận đường phong lưu
Cũng là tin ngưỡng đẩy đu
Có khi linh hiển khi mù mịch không
Có khi trùng hợp khó lòng
Có khi là việc người trong dựng giàn
Có khi trước mắt rõ ràng
Cũng trò biến ảo thế gian đánh lừa
Khó lòng nhận diện từa lưa
Đâu chân đâu ngụy mà thưa rọt rành
Đã từ thiên cổ lập thành
Loài người vì những giặc giành ít chi
Sanh nhiều tạp tục lạ kỳ
Theo dòng lịch sử vậy thì thói quen
Cũ thì chê, mới ưa khen
Mãi theo xu hướng bon chen lợi quyền
Rối lòng lẫn lộn đảo điên
Chuyện không nói có rồi truyền ngàn năm
Gạt lừa cứ mãi ươm mầm
Qua nhiều thế hệ xì xầm không thôi
Cũng làm ăn cũng đắp bồi
Mới nên cuộc sống vui đời đủ no
Cứ ngồi nói chuyện nhỏ to
Cứ mơ viễn tưởng bóp vo méo tròn
Có tình nghĩa mới giữ còn
Vô tâm tham hưởng hao mòn dần trôi
Có yêu thương tốt đẹp đời
Thị phi ưa ghét sanh đời loạn ly
Đỡ đùm thì được thịnh duy
Tranh phân đấu đá có khi lưỡng tàn
Thuyết này thuyết nọ thế gian
Kẻ chê người khích mãi bàn đảo điên
Thực đời thì vốn ngửa nghiên
Kẻ nâng người giẫm nào yên bao giờ
Mối lòng khó rạng tỏ mờ
Đời bao khúc mắc đâu bờ vô ưu
Nhân gian nghe ngóng mặc dù
Kẻ cười người khóc lu bù ngạo thay
Được thời một bước lên mây
Sa cơ vạn nẻo mỉa mai não nùng
Mặt người dễ vẽ hình dung
Lòng người ai thấu triệt cùng mà đo
Đem câu chân lý hát hò
Tham cầu danh lợi lắm trò thế nhân
Làm sao trong đục rạng phân
Nguồn từ vô lượng mãi thăng không ngừng
Ôi dòng chảy cứ dững dưng
Đổi thay võ trụ chưa dừng một khi
Học hành vì lúc tiểu vi
Tiếp thu nhận thức nghiệm suy thể nào
Kẻ thì cứ nói hô hào
Hành quân trên giấy gian lao ai tường
Phải lâm nhiều trận gió sương
Mới hay cảm giác nhạt hương lạnh nồng
Đến thì sẽ thấy khỏi trông
Tùy duyên thôi chẳng mắc công lo phiền.
TQN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét