29/12/2020
Buồn đời thấm lạnh con tim
Tháng ngày vô nghĩa trong niềm gầy hao
Màu đêm khỏa lấp lối vào
Vầng mây bao phủ ngăn rào ánh trăng
Tưởng đâu nắng ấm trao ngần
Chữ ngờ ngộ nhận số phần đắng cay
Mưa trời một thoáng lất lay
Sao đời tựa áng mây bay xa vời
Niềm vui năm tháng chơi vơi
Nỗi buồn bám mãi chưa rời phút giây
Gió đùa cành lá rung cây
Úa vàng nên phải rụng đầy xót rơi
Tưởng rằng hiểu rõ lòng người
Mà chưa tự hiểu phận đời mình ư
Để rồi những lúc suy tư
Thần hồn ngơ ngác ngỡ như chết rồi
Chữ tình dễ thốt trên môi
Mà bao cay đắng ngăn đôi tấm lòng
Nụ cười thắp lửa đêm đông
Mộng kia hoang tưởng não nồng cô đơn
Dịu dàng xua hết tủi hờn
Tình yêu nào có gì hơn bên người
Ngàn lời thương mến tuyệt vời
Có chăng là bến một đời yên duyên
Bão giông gieo ngại con thuyền
Yêu không toan tính vật tiền hèn sang
Hoa xinh thơm mấy cũng tàn
Tình không vun đắp tình càng nhạt phai
Hạt gieo chăm sóc công cày
Yêu không điều kiện đời này có không
Hồng trần say đắm ước mong
Bao nhiêu nối tiếc xuân nồng còn đâu
Yêu không hẹn ước gửi trao
Không gieo kỷ niệm ngọt ngào nào nên
Đường đời uốn khúc chông chênh
Đường tình cũng lắm gập gềnh quanh co
Làm sao vui vẻ mãi cho
Không vương buồn tủi sầu lo muộn phiền
Hoa nhờ hương quyện mời duyên
Hàng cao giá đắc để yên cũng đành
Kim tiền quyền thế lợi danh
Cơm ngon áo xịn đua tranh giòng đời
Tình đời thế sự lắm lời
Thị phi nhân ngã rối bời giả chân
Kim tiền đi trước dễ gần
Tấm lòng biệt phận nói năng được gì
Không quà mừng gặp tương tri
Niềm vui bóp méo vậy thì chán chê
Yêu đương như một trò hề
Người xem tình ví chủ đề làm vui
Làm đồ thừa để lặng vùi
Chơi xong nhàm chán thì người quay lưng
Những lời thiên hạ bày trưng
Yêu thương hạnh phúc đã mừng mấy ai
Nhất thời thả sợi chỉ dài
Mong manh nên khó bền dai trọn đời
Cây xanh vẫn hướng mặt trời
Chỉ buồn cơn gió bên đời áng mây
Khi yêu dệt mộng đắm say
Thuyền ra đến biển gió lay lo phiền
Có chăng bờ bến bình yên
Yêu không thay đổi giữ nguyền thủy chung
Dìu nhau qua hết lạnh lùng
Đắng cay mặn ngọt đều cùng sớt trao
Hiến dâng cuộc sống muôn màu
Yêu thương khao khát dạt dào chứa chang
Đời người mấy thuở vui an
Đến khi ngoảnh lại muộn màng nhớ nhau
Vượt qua trắc trở thương đau
Tình nên cao quý ngọt ngào yêu hơn
Xin em đừng để tủi hờn
Làm tình mình phải chịu cơn chia lìa
Nợ duyên khóa được gặp chìa
Thì yêu nhau nhé chớ lìa bỏ nhau
Phận nghèo dầu có ra sao
Yêu thương trân trọng giữ màu sắc son
Ước mong hạnh phúc vẹn tròn
Giờ em đã ngủ anh còn suy tư
TQN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét