Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2020

HOANG LẠNH ĐÊM ĐÔNG

HOANG LẠNH ĐÊM ĐÔNG
25/10/2020

Một mình lặng lẽ chơi vơi
Nỗi buồn hồi ức dậy khơi nhói lòng
Chập chùng trong cõi hư không
Trái tim hoang lạnh đêm đông rã rời
Rèm mi bỗng ướt lệ rơi
Ngỡ như sương tuyết giữa trời sát soe
Cuộc tình ngan trái éo loe
Để đời cay đắng mà nghe não nùng
Ước mơ hơi ấm tình chung
Tan vào hư ảo lạnh lùng gió mưa
Nhớ thương một thoáng hương thừa
Cho tim vụn vỡ như vừa biệt ly
Ngày người cất bước vu quy
Là ngày tôi chết liệm đi cuộc đời
Ngày người môi đỏ rộn cười
Là ngày tôi dấu lệ rơi ngập lòng
Là ngày tận thế bão giông
Đất lỡ trời long dậy sóng trùng dương
Là ngày sao rụng tan thương
Lời cầu nghiện chúc nồng hương cho người
Là đêm mơ ánh mặt trời
Cho người hạnh phúc cuộc đời bình an
Là cơn động đất kinh hoàng
Tôi không ngồi vững rớt hàng châu sa
Như cơn hồng thủy cuốn qua
Mưa giông lũ lụt buồn mà thê lương
Nếu mai lạc bước bên đường
Vô tình gặp lại người thương thật lòng
Vẫn còn mơ ước trông mong
Vẫn còn yêu mãi tình nồng chưa phai
Mùa đông gió lạnh đêm dài
Vẫn mong em tựa bờ vai tôi này
Cho xua tan mọi đắng cay
Tình yêu nhịp thở ấm say nồng nàn
Để cho sống lại thời gian
Môi xinh mắt biếc dịu dàng bàn tay
Sắc son tình chẳng đổi thay
Cho đêm đông lạnh tràn đầy khát khao
Chẳng chờ năm tháng nhạt màu
Tình là ánh sáng sưởi vào trái tim
Một mình anh lại gọi tên
Đêm đông lạnh hỡi nhớ em rất nhiều
Anh gom tất cả chất chiu
Của trời đông lạnh xõa liều vô biên 
Cho tim vỡ nát hết riêng
Nổi buồn hóa gió loang miền hư vô
Để trong vũ trụ mơ hồ 
Không còn những mảnh sao cô đơn buồn 
Như mùa đông đến bên tường 
Em còn chờ đợi xuân hường duyên trao
Như chưa từng có hôm nao
Một ngày đông đó ngẹn ngào lòng anh
Từ ly cất bước sao đành 
Vu quy em phụ tình anh lỡ làng 
Để giờ một cõi đêm hoang
Mình anh lặng lẽ bàng hoàng xót xa
Đông ơi sương gió lạnh qua
Có hơn cái lạnh tim mà vỡ tan
Ngồi trong cõi nhớ mơ màng 
Thôi rồi bóng dáng dịu dàng còn đâu 
Hồng hoang ngơ ngẩn địa cầu 
Một màu cây cỏ ngã sầu lặng thinh
Như ngày sụp đổ công trình 
Chìm trong vô tận mắt nhìn tối thui

TTTK


NGƯỜI EM XÓM ĐẠO

NGƯỜI EM XÓM ĐẠO
25/10/2020

Có lần em đã hỏi anh
Rằng mình đôi lứa duyên lành hay chăng
Thật lòng anh cũng tỏa phân
Anh nghèo biết có gì chăng cho người
Sợ làm héo úa nụ cười
Lụy màu mắt biếc tủi đời người thương
Dù lòng cũng có vấn vương
Xem như em gái tình thương trong lành
.....
Và rồi em cũng hỏi anh
Em và người đó duyên lành hay không
Rằng anh cũng nói thật lòng
Vì trong cuộc sống rất mong an bình
Rằng người cũng chỗ đáng tin
Nếu em làm bến neo tình trăm năm
Trong tay hạnh phúc em cầm
Ấm no cuộc sống có mầm vững yên
.....
Giờ anh số phận truân truyên
Con thuyền số phận giữa miền lênh đênh
Biết là em cũng đã quên
Nhớ chăng cũng chỉ cái tên bạc phần
Giờ em con cái lo thân
Bình an cuộc sống ân cần cũng nên
Mừng cho hạnh phúc ấm êm
Còn đây kỷ niệm người em thuở nào
....
TTTK


CỚ CHI

CỚ CHI
25/10/2020.0h đêm

Cà phê đắng uống quen sẽ ngọt
Vẫn yêu dầu đau xót bao nhiêu
Niềm vui đơn giản một điều
Là còn được gặp người yêu an lành

Mình mất nhau tan tành hoảng hốt
Biết làm gì đột ngột đổi thay
Ta chưa là của nhau đây
Cớ chi đánh mất tim đầy thương đau

TTTK


ĐÔNG KHÚC

ĐÔNG KHÚC
18/10/2020

Đông độ vừa sang gợi ước mong
Bao người nhen nhóm ở trong lòng
Mơ ngày hạnh phúc như trông ngóng
Mong tháng an vui nghĩa ấm nồng
Khát vọng tình yêu trong cuộc sống
Niềm tin son sắc mãi tươi hồng
Hỏi ai lặng lẽ đời đơn bóng
Một thuở đông về có lạnh không
.....
Cánh chim nghe lạnh ngày đông
Tìm nhau xây mộng ấm lòng yêu thương
Để quên ngày tháng phong sương
Bên nhau quấn quýt quyến hương nồng nàn
Hôn nhau cảm giác dịu dàng
Như lời thề ước chứa chang lâu bền
....
Mặt trời ngủ nướng chưa lên
Sương mờ giăng kín khắp trên nẻo đường
Bình minh lạnh nhạt ánh dương
Trãi mênh mông cõi vô thường nhạt phai
Cánh chim cô độc tháng ngày
Vẫn đi tìm bến lành xây cuộc đời
Bao giờ hạnh phúc mỉm cười
Như lòng mong ước của người đơn côi
Đông về mong ước có đôi
Truyền nhau hơi ấm quên đời quạnh hiu
Cho lòng sống lại tình yêu
Quên đi cảm giác đã nhiều đắng cay
Cho lòng một thuở vui say
Còn thương còn nhớ vòng tay dịu dàng
Đường xa nghe tiếng rộn ràng
Bình minh ấm áp nắng vàng xôn xao
Sương mờ tan hết nôn nao
Cho vui mắt biếc một màu lung linh
Nụ cười khúc khích ân tình
Như hoa cúc trắng đẹp xinh rạng ngời
Nhụy vàng như chứa muôn lời
Lá xanh yêu ánh mặt trời trong tim
Như lòng chân thật mong tìm
Tinh nguyên màu trắng của niềm thương yêu
Dẫu đời giông tố dập dìu
Tình yêu chung thủy là điều quý trân
Ôm vào lòng mộng trong ngần
Đan xen cái lạnh giá băng đông về
Thương người cuộc sống xa quê
Đông sang thương nhớ tái tê trong lòng
Mong chờ xuân đến nắng hồng
Cho hoa lại nở trong vòng yêu thương
Xua tan cái lạnh can trường
Gia đình sum họp vui dường thiết tha
Quên đi năm tháng chia xa
Từ ly những buổi lệ nhòa thâu đêm
Người thương nhớ thuở êm đềm
Đông về áp suất buồn thêm não nề
Thương đời dang dở câu thề
Đường hai lối mộng chẳng về chung đôi
Thương đời gãy gánh chia phôi
Duyên xưa đã lỡ đơn côi một mình
Nỗi buồn chôn kín lặng thinh
Niềm mơ chia sẻ tâm tình với ai
Để cùng ngọt đắng kề vai
Sướng vui khó nhọc tháng ngày bên nhau
Cho dù vất vả gian lao
Vì thương yêu mãi khát khao nồng nàn
Cho mùa đông lạnh lại sang
Bên nhau là ánh nắng vàng ấm êm.
....
Như lòng anh mến yêu em
Vẫn luôn khắc khoải trái tim mong chờ
Dù cho em có hững hờ
Trong mưa có nắng bao giờ thôi thương

TTTK
.........................................
TIỄN BIỆT...
phan hoa

Xót xa cho kiếp má hường
Xuân thì chưa trọn tơ vương ngập lòng
Chôn vùi tất cả Ước Mong
Tình yêu vội vã theo dòng nước trôi
Còn đâu những phút bồi hồi
Nụ cười khô héo đôi môi nhạt nhòa
Thuở nào như một đóa hoa
Giờ đây tủi nghẹn vỡ òa tiết thân
Mộng mơ se kết vũ vần
Duyên nồng ái đượm tình nhân phủ phàng
Sao người nỡ bước sang ngang
Từng đêm gối lạnh. Hai hàng lệ rơi
Bỏ em đứng giữa đường đời
Lu mờ vô định biết nơi nào về
Chân trời xa tít lê thê
Quạnh hiu đơn vắng cận kề bên em
Gió khuya xào xạc buông rèm
Hỡi người yêu hỡi... Tình đem chốn nào
Cho lòng em mãi khát khao
Từ ly Vĩnh biệt ngọt Ngào thuở xưa....

Kim Thanh Nguyễn