03/09/2020
Ảnh : mạng, hình : Cúc Tịnh Y
Một thoáng buồn vu vơ chợt tắt
Mộng niềm vui nắm bắt yêu thương
Cho đời quên nổi thê lương
Mở lòng đón lấy tình thương cuộc đời
Cho môi cười rạng ngời sức sống
Làm động lực ước vọng ngày mai
Vượt qua trắc trở đường dài
Điểm chờ hạnh phúc đến cài bền lâu
Bỗng phút giây thấy đầu nặng trĩu
Môi chưa cười thiu thỉu lặng thinh
Thấy sao trời đất đảo khuynh
Ù tai chống mặt mắt nhìn mờ phai
Nghe hơi thuở mệt nhoài nặng nhọc
Trái tim đau như thọc bởi dao
Thần kinh đầu óc nhói đau
Chỉ mong yên lặng vơi bao lụy phiền
Chuyện thương tâm trong miền hoang hoải
Bỗng khơi bừng sống lại đảo điên
Đất trời thoáng chốc ngửa nghiên
Bi ai dậy sóng triền miên não nùng
Làm hoang tàn một vùng rộng lớn
Sát vào tim đau đớn sầu thương
Rụng rời ý chí chán trường
Tuột dòng nhiệt huyết tắt hương cõi lòng
Chuyện sầu đau nào mong chi nhớ
Để gieo lòng nổi sợ hoang mang
Nhưng sao ám ảnh không tan
Đeo theo xiền xích tâm can không rời
Hãy cố lên dầu đời gian khó
Đêm mưa qua lại ló bình minh
Vùi sầu gieo mới niềm tin
Tội chi tim mãi vùi mình chịu đau
TTTK
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét