THƯƠNG TA CÁI TUỔI HẾT THỜI
Thơ Châu Ngọc
Thương ta cái tuổi lỗi thời
Ngồi bên mà thấy chơi vơi nỗi lòng
Tụi bay hái bưởi hái bòng
Hái trước mặt lão để lòng lão đau
Thời gian sao vội trôi mau
Vùi chôn nhan sắc theo màu nhớ thương
Có lẽ hắn đã xem thường
Mình ngồi bên cạnh giữa đường ban trưa
Ước gì trời đổ cơn mưa
Cho chúng ướt hết để đưa nhau về
Kiểu nầy chắc lão cũng phê
Toàn thân nóng hổi tê tê rần rần
Tổ cha mấy kẻ ngồi gần
Tuổi đà thất thập bần thần bất an
Toàn thân như sợi dây đàn
Đứng dậy thì đứt ngồi tràn nước nôi
Đau lòng già quá đi thôi
Toàn thân run rẩy rã rời tứ chi
Bây giờ ta phải làm gì
Ở lại không đặng bước đi chẳng đành
TP Hồ Chí Minh
Ngày 26/04/2018
...........................................................
Cô đơn hiu quạnh một mình
Cháu con cũng đủ sao đành cút côi
Thèm thương thăm hỏi bao lời
Cũng vui với tuổi xa trời nắng mưa
Tủi buồn biết mấy cho vừa
Cảnh đời khêu nhiễu đẩy đưa não nồng
Thôi thì ít nghĩ nhẹ lòng
Những ngày khô cạn chẳng ròng làm chi
Chỉ mong an thảnh thơi đi
Kiếp người tan hợp phù vi vô thường....
Xin tiếp nối góp vui.
Chúc tác giả tối bình an vui vẻ nhé
Cháu con cũng đủ sao đành cút côi
Thèm thương thăm hỏi bao lời
Cũng vui với tuổi xa trời nắng mưa
Tủi buồn biết mấy cho vừa
Cảnh đời khêu nhiễu đẩy đưa não nồng
Thôi thì ít nghĩ nhẹ lòng
Những ngày khô cạn chẳng ròng làm chi
Chỉ mong an thảnh thơi đi
Kiếp người tan hợp phù vi vô thường....
Xin tiếp nối góp vui.
Chúc tác giả tối bình an vui vẻ nhé
TRỊNH QUỐC NHƠN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét