Nỗi Rai Rứt :
.......
Nỗi buồn rai rứt ruột gan
Xuân này con lại dở dang xum vầy
Mẹ già cha yếu hao gầy
Mà đời con vẫn tháng ngày bấp bênh
Ơn sâu nghĩa nặng chưa đền
Đường mai biển lặng mà nên đau lòng
Kiếp nghèo vất vả long đong
Thương đời cha mẹ gánh gòng tháng năm
Trời trêu oan nghiệt nhỡ nhầm
Gia đình tan vỡ héo bầm dạ con
Chữ duyên lỡ chuyến đò son
Tình xưa tan vỡ chỉ còn thương đau
8 năm xuân sắc vô màu
Xa quê rong rủi đời vào hắt hiu
Nào ai thấu hiểu nổi đau
Như cơn thiêu đốt làm sao an lành
Dễ đà tiêu cực quẩn quanh
Nếu tâm bế tắc tích thành buông trôi
Thui thì phần số mà thui
Kém may nên phải kiếp người truân chuyên
Mang chi bao nỗi u phiền
Nghĩ thông suốt lại niềm tin cố vầy
8 năm đau đớn còn đây ....
Lo yên chưa được phút giây ngơi lòng
Xuân về khao khát hằng mong
Gia đình sum túc thấm nồng yêu thương
Quảng chi dạng gió dày sương
Qua cơn phỉ cực chờ đường hỉ lai
Thị phi đời lắm chua cay
Vị đời niếm cả đã ngây dại lòng
Mấy ai trao nghĩa hòa đồng
Đa đoan thế sự đã trông thấy nhiều
Sắc màu nhân thế gọi khêu
Mà con nào thấy được điều hân hoan
Chỉ mong cuộc sống cầu toàn
Cho con sống lại vẹn tròn niềm tin
Giữa đời tranh giặc đấu tranh
Hiếm khi vì nghĩa tồn sanh thỏa vừa
Vo tròn bóp méo khéo đưa
Ghét thương kỳ thị và thừa giả tâm
Công bình miệng lưỡi thế nhân
Chỉ trò con khỉ chuyển nhành đu cây
Đường qua hiểm hóc trông gai
Giữa giòng xô đẩy mấy ai chân tình
Não nồng sao hết sự tình
Xuân về xa lạ tiết trình thoảng bay
Có Xuân trên những sum vầy
Không xuân lòng ẩn giấu hoài đau mang
Dù cho tạo hóa kéo ngan
Vẫn luôn xin chúc bình an khắp nhà.
Nỗi lòng tư tưởng mẹ cha
Bao dung con trẻ chưa về Xuân nay... .
TRỊNH QUỐC NHƠN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét