Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2019

MUỐN VIẾT NHƯNG BIẾT NÓI GÌ
              ................................
Loáng thoáng xem lại vầng thơ 
chẳng ai đọc nổi mối tơ quá nhiều
ngàn bài viết cũ bao nhiêu
trăm bài lạc mất là điều ngẩn ngơ
cũng là cõi tạm hư vô
quên đi tâm khổ tìm bờ an vui
nhọc nhằn ngày tháng ngược xuôi
bên đời tri kỷ hỏi người ai đây ?
.......................................

Tháng sáu qua rồi hạ còn chưa ngủ 
Tháng bảy trở về ấp ủ chiều thu
Nắng vàng nhòa nhạt thầm nhủ tiếng ru
Nổi nhớ đông đầy tình yêu sâu lắng. 
Cơn mưa qua cho chiều êm nhạt nắng 
Bước bâng khâng hồn mang nặng niềm thương 
Thuở bên nhau tình thân ái mến thương 
Con vọng mãi theo năm trường bất tận. 
Khối tương tư đêm nảo nồng trăng vắng 
Bóng hao gầy ngồi thơ thẩn thầm mơ 
Phút bên nhau luôn khát vọng đợi chờ 
Cung hoàn vũ chẳng bao giờ xa nữa. 
Trái tim yêu thấm thiết đang gõ cửa 
Hạnh phúc dịu dàng sống giữa yêu thương 
Cho ta thầm nhìn vào mắt vấn vương 
Nụ cười xinh trên môi hiền ấm áp. 
Giữa biển đời trời khơi đầy bão táp 
Con thuyền duyên nhiều trắc trở ngược xuôi
Trái tim yêu lòng chung thủy không nguôi
Thầm da diết tin yêu người mãi mãi. 
Nay ta đi giữa cuộc đời ngan trái 
Lạc cõi vào giữa vô tận mênh mông
Giữa thế gian nhân ngã bước long đong
Tám tỷ người sao hoài trông chỉ một. 
Mười năm hơn những khi buồn bất chợt 
Núi sông trời biết bao đợt đổi thay
Khi hạ nồng lúc thu nhạt nắng phai
Mưa mây gió vẫn chuyển lay khó đoán. 
Cánh chim trời hướng vầng trăng loang loáng 
Thoảng hư vô giấc mị choáng ngẩn ngơ 
Cõi bình yên trong tiếng gọi mơ hồ 
Nổi khúc mắc mỗi duyên đời mỗi ngã. 
Hãy tự tin xua đi điều buồn bã 
Bức tường gai mong dọn phá thênh thông
Cho yêu thương sống lại ấm êm lòng 
Khi vui buồn ai còn bên ai chẳng. 
Tháng sáu qua chưa phai cơn hạ trắng 
Mùa thu về vẫn đầy nắng hanh hao
Dòng lặng trôi lạc cơn sóng bạc đầu 
Bến bình yên mong dìu nhau đến nhé....
.................................
Chơi vơi lạc cõi dòng đời 
Đường mai lỗi nhịp rã rời đau mang
Gió buồn cuốn lóc thời gian
Mưa sầu chìm giấc mê mang não nùng
Vàng son ngại bước lạnh lùng
Cánh trời đêm tối vô cùng bơ vơ
Câu duyên nhòa nhạt chẳng chờ
Dòng đời đâu biết ước mơ chưa tròn
Rã tan bèo bọt héo hon
Non xanh nước biếc nẻo mòn xa xâm
Nhìn gần tám tỷ thế nhân
Tiền thân tình lạ cách ngăn muôn trùng
Lạc hoang vào chốn vô cùng
Gìn cung hoàn vũ trùng trùng mịt xa
Tim khô máu nóng nhạt nhòa
Nguồn yêu rai rứt biết là ảo hoang
Tìm đâu mạch sống liệu toan
Gieo mầm hạnh phúc lo tròn đấp xây
Một mình vẫn bấy lâu nay
Nghĩa đời sợ lụy đắng cay ngại ngần
Yêu thương hờ hững bao lần
Lợi danh chen chít nhọc nhằn đa đoan
Tìm đâu một tấm lòng chơn
Xem tình trân giá giữ bền yêu thương
Dìu nhau đến chốn cuối đường
Mở ra cánh cửa thiên trường thủy chung
Lạc hoang giữa cõi vô cùng
Ngã nhân dục vọng lạnh lùng trần ai
Cung hoàn vũ ở đâu đây
Đường tơ kẽ tóc đã hoài công tâm
Đơn thuần giấc ngủ mong thầm
Nhẹ lơi tất cả thăng trầm tháng năm mệt nhồi
Quên đi vọng tưởng xa vời
Quên đi thực tại dòng đời thị phi
Nhớ chi dang dở mấy khi
Nhớ chi đau xót đeo trì ngữa nghiên
Mọi điều mong được tùy duyên
Mọi điều mong được như nhiên tốt lành
Hư vô kiếp số mong manh
Hư vô danh lợi tiền tình hợp tan
Mong cho vận thế bình an
Thiện duyên nên nghĩa hỷ hoan sớm cùng
Tri tâm trân trọng giữ tin
Bước đường nghiệt ngã đỡ đùm vượt qua
Ngày mai sẽ hết lạ xa
Ngày mai hạnh phúc đừng là giấc mơ...
...........................
Đường mai chả biết ra sao
Truân chuyên lạc cõi bể dâu giữa đời 
Như chim mỏi cánh dưới trời 
Mơ thầm tổ ấm xa vời hoang mang
Lỡ lầm đánh rớt thời gian
Hết mùa cây lá úa vàng đợi xuân
Ước ao gửi tấm tình trân
Sợ đời hoang tưởng vì thân số nghèo
Con thuyền trên sóng cheo leo
Bến lành ngại lụy đâu theo kết cùng
Đời trôi theo cuộc lạnh lùng
Cây cao hướng nắng ấm nồng vô tư
Lạc cành lá úa tàn hư
Trên con nước chảy đã như bọt bèo
Thị phi nhân ngã đời treo
Đắng cay câm lặng chẳng reo nên lời
Đau như điện giật tê người
Trái tim đứng nhịp chết rồi yêu thương
Chán trường cuộc thế chủ trương
Đời nay mạt nghĩa tiền muôn tranh đòi
Bon chen xã hội lôi thôi
Tìm đâu tình cảm bên đời nguy nan
Muốn yêu lại lắm phủ phàng
Hư vô một kiếp dở dang đời người
Ngây ngô khó tiến ngại lùi
Địa cầu tám tỷ con người lao nhao
Như nhiên nhung nhớ ngẹn ngào
Nhìn nhau ngun ngút ngại nao nảo nòng
Tìm đâu được kẻ thật lòng
Cho Loan gặp Phượng kết dòng thủy chung
Chẳng cần chi đẹp sắc bung
Hơn chăng cái tốt mới dùng bền lâu
Sống chi năm tháng dài hao
Hơn chăng ngày tháng ngắn dào yêu thương
Bấy lâu độc bước trên đường
Biết đâu ngày ấm đêm trường xót xa
Không cười cũng khóc chẳng ra
Ôi niềm hạnh phúc vẫn là ước mơ
Khát khao sự thực từng giờ
Yêu thương khơi động được kề yên vui... 
............................
Nổi tình biết gửi về đâu
Cho tiêu tan hết khối sầu vô biên
Trớ trêu chẳng nợ cùng duyên
Sao dòng đưa đẩy ngày quen đêm thầm 
Mơ ôm lấy trọn vầng trăng 
Cúi đầu bóng nguyệt lạnh lùng vô tâm
Gió đùa thẹn bóng mây giăng
Âm thanh hoang tưởng lệ thầm trong tim
Dặm trường đã mỏi cánh chim
Đường xa bạt gió biết tìm về đâu
Cành vàng lá dẫu vàng hao
Cũng đành ngại vết thương đau chưa lành
Làm sao để ánh trăng thanh
Bình minh thức dậy chẳng nằm trơ vơ
Cho đàn rải khúc hân hoan
Xây cung hoàn vũ vẹn tròn ước mong
Yêu ai sao mãi nặng lòng
Dù cho thực tế tình không toại nguyền
Nghèo giàu cuộc sống lỗi duyên
Mơ hồ hạnh phúc não phiền lạ xa
Phần ai nấy hưởng lẽ là
Đâu ai xin nổi xót xa ngậm ngùi
Ngày mai trông nổi an vui
Biết ai là bạn bên đời có nhau...
...............................